tún tián
liáng tián
shēng tián
yě tián
shí tián
lián tián
qīn tián
xiè tián
shài tián
dōng tián
dān tián
qí tián
fú tián
yuán tián
shòu tián
miáo tián
liú tián
chí tián
cí tián
yù tián
zēng tián
sāng tián
hēi tián
yū tián
huā tián
cì tián
chōng tián
pán tián
bì tián
tí tián
yì tián
biān tián
jiù tián
chēng tián
ráng tián
zhōng tián
hāo tián
gài tián
qióng tián
bà tián
tī tián
niǎo tián
pǔ tián
dài tián
lái tián
jí tián
ráng tián
yì tián
sī tián
yuán tián
jì tián
sì tián
yàn tián
liào tián
shí tián
màn tián
xuè tián
cháo tián
miào tián
xiǎn tián
fēng tián
fàn tián
pián tián
dòng tián
kè tián
xiǎng tián
qiú tián
zhuāng tián
gōng tián
má tián
lǔ tián
dīng tián
shòu tián
luò tián
bó tián
gē tián
méi tián
kěn tián
lì tián
quǎn tián
lǎn tián
cǎo tián
ráng tián
zhú tián
qì tián
líng tián
cùn tián
běn tián
shú tián
bǎn tián
piāo tián
sī tián
biāo tián
bēi tián
shàn tián
pō tián
měi tián
xiāo tián
shē tián
bǎn tián
jū tián
chǔ tián
diǎn tián
hàn tián
guī tián
zhǐ tián
biàn tián
tiān tián
chú tián
jiǎ tián
chū tián
féi tián
cǎi tián
mí tián
xué tián
bái tián
yú tián
fǔ tián
qīng tián
àn tián
qí tián
luò tián
wáng tián
yāng tián
fēn tián
dào tián
guā tián
qiū tián
hān tián
jiāng tián
jūn tián
yuàn tián
chá tián
zhòng tián
fū tián
kuò tián
wéi tián
chè tián
hǎo tián
kāi tián
sì tián
háo tián
lǒng tián
jí tián
tǔ tián
chéng tián
gēng tián
shuǐ tián
guān tián
lán tián
mù tián
hé tián
yè tián
xī tián
guī tián
sōu tián
shēng tián
bō tián
jì tián
jià tián
jǐng tián
pú tián
xīn tián
ruán tián
chāo tián
lào tián
jiù tián
jìng tián
wò tián
zhái tián
sān tián
qú tián
chā tián
dù tián
niú tián
nào tián
shāo tián
xiàn tián
lù tián
fǔ tián
yóu tián
zhèn tián
guì tián
lù tián
hú tián
shì tián
gāo tián
qíng tián
cūn tián
lù tián
liú tián
hǎi tián
bàng tián
fēng tián
bēng tián
mù tián
zhī tián
shā tián
yíng tián
mián tián
chí tián
zhì tián
yú tián
fén tián
dà tián
huǒ tián
xià tián
yì tián
xìng tián
là tián
bǎn tián
òu tián
zhǔ tián
yóu tián
chūn tián
lù tián
ēn tián
yì tián
qiān tián
gāo tián
nóng tián
fāng tián
yuán tián
⒈ 指地势较高的水田。
引清唐孙华《杜门》诗:“独苦坂田焦灼甚,身閒那得抵心閒。”
清唐孙华《水车行》:“踏车昼夜空辛苦,坂田墝处犹乾土。”