jìng tián
yuán tián
tǔ tián
yàn tián
háo tián
lǔ tián
yū tián
chāo tián
hāo tián
qíng tián
biān tián
pō tián
fēng tián
àn tián
nóng tián
huǒ tián
liú tián
jià tián
líng tián
pán tián
zhōng tián
yù tián
ráng tián
mù tián
sī tián
xiàn tián
běn tián
kuò tián
fén tián
jiǎ tián
zhèn tián
dà tián
chōng tián
fū tián
pián tián
xià tián
chéng tián
bō tián
wáng tián
shòu tián
ráng tián
chí tián
qiú tián
nào tián
yóu tián
shí tián
yíng tián
yì tián
yì tián
má tián
chēng tián
yě tián
fàn tián
mí tián
cí tián
ēn tián
qiū tián
luò tián
tún tián
miào tián
chǔ tián
fǔ tián
cūn tián
qí tián
jiù tián
sì tián
niú tián
chú tián
guī tián
lǒng tián
lào tián
zhú tián
shài tián
guān tián
hé tián
shā tián
lái tián
lián tián
xī tián
hú tián
qì tián
xīn tián
dù tián
qióng tián
wò tián
chè tián
jí tián
jū tián
tiān tián
bó tián
hǎi tián
wéi tián
shāo tián
huā tián
luò tián
gēng tián
ráng tián
shì tián
niǎo tián
òu tián
bà tián
shú tián
sān tián
sì tián
gāo tián
shē tián
zhǔ tián
cǎo tián
dīng tián
chá tián
bǎn tián
dān tián
yú tián
zhái tián
pǔ tián
sāng tián
gāo tián
là tián
jì tián
qīng tián
xué tián
yì tián
shàn tián
yāng tián
liào tián
qú tián
shēng tián
yuán tián
bàng tián
cháo tián
guì tián
chūn tián
biāo tián
kè tián
bēi tián
tí tián
sī tián
yè tián
yuàn tián
jiāng tián
lù tián
guā tián
fú tián
yóu tián
quǎn tián
shí tián
bǎn tián
shòu tián
dào tián
chí tián
miáo tián
lán tián
hēi tián
shuǐ tián
xuè tián
yuán tián
jūn tián
fǔ tián
cǎi tián
jì tián
méi tián
jiù tián
mù tián
féi tián
bái tián
zhuāng tián
chā tián
shēng tián
liáng tián
zēng tián
tī tián
cì tián
màn tián
xiǎng tián
zhī tián
gài tián
qīn tián
qí tián
dōng tián
diǎn tián
xiè tián
hān tián
lù tián
yú tián
chū tián
xiǎn tián
mián tián
lù tián
jǐng tián
měi tián
zhǐ tián
gōng tián
bēng tián
lǎn tián
sōu tián
gē tián
liú tián
yì tián
jí tián
xiāo tián
piāo tián
kāi tián
hǎo tián
zhòng tián
fāng tián
qiān tián
ruán tián
zhì tián
cùn tián
guī tián
dòng tián
lù tián
kěn tián
lì tián
bì tián
bǎn tián
xìng tián
hàn tián
fēng tián
dài tián
pú tián
biàn tián
fēn tián
⒈ 灌溉田亩。
引《淮南子·齐俗训》:“夫禀道以通物者,无以相非也,譬若同陂而溉田,其受水均也。”
《汉书·沟洫志》:“乃使水工郑国间説秦,令凿涇水 ……欲以溉田。”
《后汉书·鲍昱传》:“昱乃上作方梁石洫,水常饶足,溉田倍多,人以殷富。”
宋欧阳修《兵储》:“今河北保塞,河东并汾,关中涇阳悉有水地基址,惟有鄴中西门豹溉田之迹未见兴起。”
⒉ 谓灌溉而种田。
引《汉书·沟洫志》:“故尽河堧弃地,民茭牧其中耳,今溉田之,度可得穀二百万石以上。”
颜师古注:“溉而种之。”