zhuāng kǒu
zhuāng piào
zhuāng zhǎng
zhuāng lǎo
zhuāng nú
zhuāng yuàn
zhuāng fǒu
zhuāng tián
zhuāng fù
zhuāng shì
zhuāng liè
zhuāng lì
zhuāng yán
zhuāng jìng
zhuāng zhì
zhuāng shì
zhuāng jia
zhuāng shùn
zhuāng zhòng
zhuāng kē
zhuāng chū
zhuāng shēng
zhuāng zǐ
zhuāng lì
zhuāng lì
zhuāng lùn
zhuāng méng
zhuāng zhōu
zhuāng chéng
zhuāng dì
zhuāng kè
zhuāng zhuāng
zhuāng nóng
zhuāng kuí
zhuāng dié
zhuāng kè
zhuāng yuán
zhuāng cí
zhuāng tóu
zhuāng jìng
zhuāng jiā
zhuāng kē
zhuāng bīn
zhuāng yì
zhuāng sù
jìng yán
gāng yán
níng yán
jiā yán
gāo yán
shǔ yán
biān yán
jīn yán
jǐng yán
guì yán
jī yán
diāo yán
jǐn yán
jiè yán
shēn yán
zhěng yán
jiě yán
chén yán
kuān yán
jūn yán
diāo yán
qí yán
zhuāng yán
qiào yán
cóng yán
jīng yán
bàn yán
duān yán
lǐn yán
jiè yán
fēng yán
biàn yán
sān yán
qián yán
zuǐ yán
dǐ yán
chóng yán
wēi yán
liū yán
biàn yán
jìn yán
bīng yán
èr yán
hù yán
jùn yán
zhì yán
qù yán
jīng yán
zhōu yán
zhuāng yán
bì yán
kuā yán
qiū yán
yín yán
zūn yán
jiān yán
kē yán
huá yán
mì yán
guài yán
sù yán
sēn yán
jǐn yán
liàng yán
gǔ yán
zhuāng yán
庄严zhuāngyán
(1) 佛[.好工具]家语。佛家对表相事物,或心理行为的道德意义的修饰、加强,称为庄严。今人以端庄而有威严为庄严
英solemn;dignified;stately⒈ 装饰端正。
引汉荀悦《汉纪·武帝纪五》:“王太后皆庄严,将入朝。”
⒉ 庄重而严肃。
引《百喻经·子死欲停置家中喻》:“生死道异,当速庄严致於远处而殯葬之。”
《朱子语类》卷八七:“人不可以不庄严,所谓君子庄敬日强,安肆日偷。”
张天翼《华威先生》:“华威先生的态度很庄严。”
⒊ 指文辞典雅庄重。
引元刘祁《归潜志》卷十:“盖其文虽格律稍疎,然词藻庄严絶俗,因擢为第一人。”
⒋ 指建筑物壮盛严整。
引《宋书·夷蛮传·呵罗陁国》:“城郭庄严,清浄无秽。”
明高明《琵琶记·寺中遗像》:“但见兰若庄严,莲臺整肃。”
⒌ 佛教谓用善美之物盛饰国土。
引《阿弥陀经》:“舍利弗,极乐国土,成就如是功德庄严。”
例如:庄严国土,利乐有情。
⒍ 谓建筑寺塔,装饰佛像。
引北魏杨衒之《洛阳伽蓝记·明悬尼寺》:“有三层塔一所,未加庄严。”
清魏源《圣武记》卷五:“於归化城立庙,以八寳庄严佛像。”
⒎ 指佛菩萨像端庄威严。
引唐玄奘《大唐西域记·摩揭陀国下》:“见观自在菩萨妙相庄严,威光赫奕。”
⒏ 佛教谓以福德等净化身心。有戒、三昧、智慧、陀罗尼四种庄严。见《大集经》卷一。
引宋晏殊《诉衷情》词:“宜春耐夏,多福庄严,富贵长年。”
清俞樾《小浮梅闲话》:“身体端正,福德庄严。”
⒐ 佛教语。指宏伟精妙境界。
引锺动《香江冬夜临海望月》诗:“何不策高足,竞此庄严界。”
端庄肃穆。
庄zhuāng(1)(名)(~儿)村庄:~户|~农|王家~。(2)(名)封建社会里君主、贵族等所占有的成片土地:~田|~园|~园主|皇~。(3)(名)旧时称规模较大或做批发生意的商店:钱~|布~。(4)(名)庄家:谁是~。(5)(名)姓。庄zhuāng(形)庄重:~严|端~。
严读音:yán严yán(1)(形)严密;紧密:~紧|戒~|谨~。(2)(形)严厉;严格:庄~|威~|~办|~加管束|纪律很~|坦白从宽;抗拒从~。(3)(形)程度深;厉害:~冬|~寒|~刑。(4)(名)指父亲:家~。(5)姓。