jīn zǐ
jīn yǎn
jīn mì
jīn guó
jīn pèi
jīn shuì
jīn yī
jīn fú
jīn huán
jīn gōu
jīn guǒ
jīn rú
jīn wā
jīn chǔ
jīn jǐ
jīn xì
jīn mò
jīn zhì
jīn juàn
jīn xiāng
jīn wǔ
jīn guàn
jīn mào
jīn guó
jīn shà
jīn bèi
jīn é
jīn guān
jīn hè
jīn sì
jīn zé
jīn wà
jīn qiè
jīn fú
jīn gōu
jīn jí
jīn chē
jīn jī
jīn xù
hūn xiāng
bǎ xiāng
bǎn xiāng
yáo xiāng
bāng xiāng
yīn xiāng
lián xiāng
dēng xiāng
chē xiāng
tí xiāng
bīng xiāng
zōng xiāng
kǎo xiāng
huà xiāng
liǔ xiāng
fēng xiāng
zhū xiāng
pí xiāng
shā xiāng
dōng xiāng
huā xiāng
jīn xiāng
fú xiāng
yóu xiāng
tiào xiāng
yóu xiāng
dǐng xiāng
wàn xiāng
cāng xiāng
zhú xiāng
lún xiāng
shān xiāng
jīn xiāng
hōng xiāng
shū xiāng
qiān xiāng
fēng xiāng
àn xiāng
shuǐ xiāng
dǎo xiāng
qīng xiāng
hēi xiāng
lù xiāng
chōng xiāng
tiān xiāng
chén xiāng
jiān xiāng
jīng xiāng
yóu xiāng
tǎng xiāng
sī xiāng
fēng xiāng
piào xiāng
cuān xiāng
jìng xiāng
hù xiāng
巾箱jīnxiāng
(1) 古时装头巾或书卷等的小箱子
英a fold for keeping napkins or kerchiefs⒈ 古时放置头巾的小箱子,后亦用以存放书卷、文件等物品。
引《太平御览》卷七一一引《汉武内传》:“武帝见西王母巾箱中有一卷书。”
晋葛洪《<西京杂记>序》:“后洪家遭火,书籍都尽,此两卷在洪巾箱中,常以自随,故得犹在。”
《南史·范云传》:“﹝江祏﹞求云女婚姻,酒酣,巾箱中取剪刀与云曰:‘且以为娉。’”
宋王谠《唐语林·补遗一》:“厅之陈设颇极精异,巾箱、妆奩、冠盖、首饰之盛,非人间之物。”
清赵翼《李郎曲》:“捆载巾箱过岭来,昔是玉人今玉客。”
自注:“时贩玉玩至粤。”
⒉ 见“巾箱本”。
⒊ 指学问著述。
引宋陆游《冬夜读书》诗:“小儿可付巾箱业,未用逢人嘆不遇。”
清赵翼《王楼村先生十三本梅花书屋图为其曾孙少林赋》诗:“君家故事吾能説,文采风流自古昔。巾箱家学七叶中,人人有集光史册。”
巾jīn(名)擦东西或包裹、覆盖东西的小块的纺织品:手~|毛~|头~|围~|领~|枕~。
箱读音:xiāng箱xiāng(1)(名)(~子)收藏衣物等的方形器具。(2)(名)像箱子的东西。