jīn wà
jīn xiāng
jīn bèi
jīn huán
jīn gōu
jīn juàn
jīn wā
jīn é
jīn fú
jīn mì
jīn guó
jīn zǐ
jīn rú
jīn xù
jīn hè
jīn fú
jīn yī
jīn jī
jīn mò
jīn jí
jīn wǔ
jīn guó
jīn yǎn
jīn shà
jīn zé
jīn jǐ
jīn mào
jīn qiè
jīn chǔ
jīn guàn
jīn guān
jīn pèi
jīn guǒ
jīn shuì
jīn sì
jīn chē
jīn xì
jīn gōu
jīn zhì
yù fú
hóng fú
jiǎo fú
jiǎn fú
zhǔ fú
tí fú
huī fú
guī fú
shàn fú
shì fú
tí fú
fǔ fú
fěn fú
kuāng fú
mó fú
nì fú
pāo fú
gù fú
yíng fú
yíng fú
jiǎn fú
zhǎn fú
lú fú
bá fú
shù fú
bái fú
kǎi fú
zōng fú
fǔ fú
pái fú
chú fú
miè fú
piāo fú
pī fú
yíng fú
qīng fú
zhào fú
zhòng fú
dà fú
bāo fú
mó fú
pì fú
mó fú
jiǎo fú
jiān fú
xǐ fú
biāo fú
qū fú
wéi fú
liáo fú
chuī fú
zhú fú
fǎng fú
zhāo fú
zhǎn fú
bǐng fú
jiǔ fú
piāo fú
fàn fú
jī fú
jǐng fú
zhěng fú
sǎo fú
qīng fú
zhuó fú
jīn fú
guò fú
yīng fú
⒈ 巾和拂,古代舞蹈道具。
引《文选·鲍照<舞鹤赋>》:“巾拂两停,丸剑双止。”
刘良注:“巾、拂,舞人所执者。”
南朝宋颜延之《七绎》:“杂纷披於巾拂,递閒关乎槃扇。”
⒉ 指巾舞和拂舞。
引《隋书·音乐志下》:“梁武报沉约云:‘《鞞》、《鐸》、《巾》、《拂》,古之遗风。’”
⒊ 泛指舞蹈。
引《旧唐书·卢简辞传》:“补闕思冲融,巾拂艺亦精。”
巾jīn(名)擦东西或包裹、覆盖东西的小块的纺织品:手~|毛~|头~|围~|领~|枕~。
拂读音:fú,bì[ fú ]1. 拭,掸去:拂拭。拂尘。
2. 轻轻擦过:拂晓。春风拂面。微风拂煦。
3. 甩动,抖动:拂袖而去。
4. 违背,不顺:忠言拂耳。拂逆。