jū zhái
běn zhái
xiè zhái
dǐ zhái
shén zhái
dì zhái
sī zhái
nuǎn zhái
guì zhái
shì zhái
tóng zhái
yún zhái
kòu zhái
yáng zhái
ān zhái
zhèng zhái
dǎo zhái
xīn zhái
háo zhái
xiōng zhái
fǔ zhái
guì zhái
qī zhái
dà zhái
kūn zhái
dàn zhái
kū zhái
bié zhái
xiǎo zhái
jiā zhái
lè zhái
fēn zhái
xú zhái
tián zhái
guǎn zhái
xǐ zhái
xiāng zhái
gē zhái
xuán zhái
chán zhái
huǒ zhái
wài zhái
chǐ zhái
sān zhái
bá zhái
lú zhái
bǔ zhái
wū zhái
jí zhái
zhù zhái
fàn zhái
shě zhái
guāng zhái
huǐ zhái
léi zhái
jiān zhái
kū zhái
yuán zhái
gù zhái
jiǎ zhái
dì zhái
míng zhái
pín zhái
shàng zhái
fú zhái
bì zhái
qiān zhái
sǐ zhái
yī zhái
juàn zhái
yǎn zhái
lián zhái
liè zhái
jiù zhái
⒈ 抚定。谓统治。
引晋陆机《答贾谧》诗:“赫矣隆晋,奄宅率土。”
唐元稹《册文武孝德皇帝赦文》:“昔我高祖太宗化隋为唐,奄宅区夏,包举四海。”
宋王禹偁《<杜伏威传>赞并序》:“唐公义旗,奄宅京邑。”
《清史稿·世祖纪论》:“顺治之初, 睿王摄政。入关定鼎,奄宅区夏。”
1. 覆盖:奄有天下。
2. 忽然,突然:奄弃(忽然抛弃)。奄忽(忽然,如“奄奄如神”)。奄然。
3. 气息微弱:奄奄一息。
宅读音:zhái宅zhái(名)住所;房子:~院。