tuì fēi
tuì huán
tuì xī
tuì dùn
tuì xiū
tuì hòu
tuì huà
tuì péi
tuì qiè
tuì gōng
tuì shì
tuì shǎi
tuì cháo
tuì hóng
tuì rén
tuì rè
tuì mǎo
tuì náo
tuì shēn
tuì rè
tuì dīng
tuì yǎng
tuì zhí
tuì xī
tuì hòu
tuì xué
tuì cáng
tuì shāo
tuì jiā
tuì bù
tuì bǎn
tuì cái
tuì gǎo
tuì mò
tuì biāo
tuì chǔ
tuì cí
tuì chū
tuì guò
tuì chù
tuì fàng
tuì xǐ
tuì jūn
tuì bì
tuì huò
tuì bǎo
tuì suō
tuì xí
tuì běi
tuì zhí
tuì wèi
tuì zhāi
tuì yīng
tuì zhuǎn
tuì tān
tuì jì
tuì cí
tuì hūn
tuì jiǎn
tuì xiāng
tuì huǒ
tuì cháo
tuì zhí
tuì hún
tuì qiān
tuì nuò
tuì lù
tuì jìng
tuì bì
tuì rán
tuì shè
tuì shēng
tuì diàn
tuì zāng
tuì ràng
tuì chù
tuì ān
tuì chì
tuì táng
tuì dàn
tuì biǎo
tuì sǔn
tuì pō
tuì gēng
tuì shì
tuì lǎo
tuì yì
tuì gǔ
tuì kè
tuì qū
tuì gài
tuì huǐ
tuì shāo
tuì qì
tuì bài
tuì jià
tuì tún
tuì xián
tuì fèi
tuì cái
tuì huì
tuì fú
tuì shī
tuì chǎng
tuì lǜ
tuì qián
tuì táng
tuì shǒu
tuì huí
tuì gēng
tuì qīn
tuì sàn
tuì mò
tuì wěi
tuì miǎn
tuì què
tuì wǔ
tuì shāo
tuì yú
tuì gǔ
tuì qù
tuì kuǎn
tuì wèi
tuì míng
tuì mó
tuì mù
tuì cáo
tuì qún
tuì jiǎn
tuì yǐn
tuì luò
tuì duò
tuì sī
tuì nì
tuì duò
tuì huàn
tuì jīng
tuì guǐ
tuì yì
tuì bǐ
tuì dù
tuì fēi
tuì rú
tuì qì
tuì nǜ
tuì dùn
tuì dí
tuì sī
tuì shè
tuì pìn
tuì pí
tuì kuì
tuì yì
tuì bīng
tuì guī
qián bì
hái bì
bā bì
táo bì
kuì bì
ā bì
wéi bì
huì bì
cí bì
bù bì
duǒ bì
yǐn bì
nì bì
kuī bì
jū bì
yǐng bì
jì bì
tuì bì
shǎn bì
gěng bì
sān bì
cuàn bì
qū bì
duǒ bì
qiān bì
huí bì
xī bì
gù bì
lì bì
shǎn bì
fáng bì
guī bì
xùn bì
qū bì
zǒu bì
zhān bì
liǎn bì
dùn bì
kòng bì
qiān bì
yǐn bì
jiàng bì
gěng bì
tuō bì
duǒ bì
miǎn bì
jīng bì
guǐ bì
què bì
ráng bì
dàn bì
duǒ bì
退避tuìbì
(1) 畏缩后退;退后躲避
英wince;keep out of the way;withdraw and keep off⒈ 退出,离开。
引《后汉书·皇后纪下·献帝伏皇后》:“今使御史大夫郗虑持节策詔,其上皇后璽綬,退避中宫,迁于它馆。”
⒉ 后退躲避。参见“退避三舍”。
引《三国演义》第七四回:“吾来日与关某决一死,誓不退避。”
清阮元《小沧浪笔谈》卷二:“﹝梧生﹞尝於舟中遇盗,手击杀其魁,餘众皆退避。”
周而复《上海的早晨》第一部四:“朱暮堂在宝座上看见汤富海冲苏沛霖面前走上来, 苏沛霖竟然胆怯地往后退避。”
⒊ 犹退让。谓不与人争。
引《汉书·张禹传》:“禹与凤并领尚书,内不自安,数病上书乞骸骨,欲退避凤。”
宋苏轼《富郑公神道碑》:“上欲用公,公逡巡退避不敢居。”
茅盾《子夜》十五:“在她心里曾经退避了的‘第二个主张’此时忽然又闯出来和她选定的‘第一个主张’斗争了。”
⒋ 犹回避。
引元刘祁《归潜志》卷十:“﹝高琪﹞坐杀其夫人,为家人讼言宰执,将奏之。法当退避。”
离去、避开。
退tuì(1)(动)本义:向后移动:向后移动(2)(动)使向后移动:~兵。(3)(动)退出:~场|~党。(4)(动)减退;下降:~热|~烧。(5)(动)退还:~钱|~票。(6)(动)把已定的事撤销:~婚|~亲。
避读音:bì避bì(1)(动)躲开;避免:~难|~暑。(2)(动)防止:~雷针。