shǎn xiàn
shǎn zǒu
shǎn liàng
shǎn shuò
shǎn shí
shǎn jué
shǎn nà
shǎn duǒ
shǎn shì
shǎn zhàn
shǎn duō
shǎn shè
shǎn tuì
shǎn xià
shǎn cuò
shǎn hóng
shǎn mù
shǎn luò
shǎn dào
shǎn dòng
shǎn hū
shǎn zhuó
shǎn chuí
shǎn shuò
shǎn suō
shǎn jī
shǎn yú
shǎn guò
shǎn yào
shǎn shēn
shǎn pò
shǎn yìng
shǎn wù
shǎn yì
shǎn nǜ
shǎn píng
shǎn kāi
shǎn cuò
shǎn fàng
shǎn shī
shǎn bì
shǎn shū
shǎn ēn
shǎn rán
shǎn huī
shǎn shī
shǎn kǎ
shǎn zuàn
shǎn guāng
shǎn niàn
shǎn shǎn
shǎn shū
shǎn diàn
shǎn chàn
qiān bì
guǐ bì
lì bì
kòng bì
qián bì
dùn bì
bā bì
duǒ bì
jū bì
tuō bì
yǐng bì
gù bì
wéi bì
cí bì
què bì
dàn bì
huí bì
gěng bì
zhān bì
shǎn bì
jiàng bì
zǒu bì
miǎn bì
duǒ bì
bù bì
ā bì
ráng bì
huì bì
tuì bì
yǐn bì
liǎn bì
shǎn bì
qū bì
jì bì
kuì bì
fáng bì
duǒ bì
xùn bì
jīng bì
nì bì
duǒ bì
yǐn bì
sān bì
guī bì
gěng bì
qū bì
táo bì
xī bì
kuī bì
cuàn bì
hái bì
qiān bì
闪避shǎnbì
(1) 急速侧身避让
例他闪避不及,被车撞倒了英turn;dodge;evade;jump aside⒈ 躲避;避开。
引《新编五代史平话·梁史上》:“姊夫与家老小,且往邻村闪避。”
清林则徐《会奏九龙洋面轰击夷船情形折》:“礮弹纷集,我兵用网纱等物,设法闪避。”
康濯《东方红》第三章四:“那几个人猛然都给闹的半转过身子,憋住个脸子,好不尴尬地说不出话来;不过这也没法闪避。”
躲避。
闪shǎn(1)(动)闪避:~开|~在树后。(2)(动)(身体)猛然晃动:他脚下一滑;~了~;差点跌倒。(3)(动)因动作过猛;使一部分筋肉受伤而疼痛:~了腰。(4)(动)基本义:天空的电光;闪电:天空的电光;闪电(5)(动)突然出现:~念。(6)(动)闪耀:~金光。(7)(动)〈方〉甩下;丢下:劳动时间叫一声;不要把我~下。
避读音:bì避bì(1)(动)躲开;避免:~难|~暑。(2)(动)防止:~雷针。