chuàng dú
chuāng kǒu
chuàng tú
chuàng bān
chuàng dǎo
chuàng guān
chuàng shì
chuàng jǔ
chuàng yì
chuàng jiàn
chuàng lì
chuàng yì
chuàng biān
chuàng chū
chuàng shòu
chuàng yì
chuàng móu
chuàng lù
chuàng dàng
chuàng duān
chuàng lùn
chuàng wén
chuàng tǐ
chuàng zào
chuàng zhù
chuàng gǎi
chuāng tòng
chuàng yōu
chuàng wěi
chuàng shēng
chuàng shù
chuàng dà
chuàng lì
chuàng yòng
chuàng hài
chuàng jī
chuàng cán
chuàng huò
chuàng lì
chuàng shè
chuāng miàn
chuàng huì
chuàng jù
chuàng qiáng
chuàng xiǎng
chuāng hén
chuàng zhì
chuàng kāi
chuàng zhuàn
chuàng lì
chuàng jiàn
chuàng bàn
chuàng chǔ
chuàng jú
chuàng shǐ
chuàng diào
chuàng jiàng
chuàng yì
chuàng gé
chuàng xīng
chuàng xīn
chuàng shōu
chuàng xíng
chuàng lì
chuàng pì
chuàng zhì
chuàng zuò
chuàng lì
chuàng huì
chuàng sī
chuàng gé
chuāng yì
chuàng gǎo
chuàng cǎo
chuāng yí
chuàng yí
chuàng qǐ
chuàng dìng
chuàng liàn
chuàng kān
chuàng yè
chuàng jì
chuàng bā
chuàng yì
chuàng rèn
chuàng huà
chuàng bìng
chuàng chuí
chuàng jù
chuàng chéng
chuàng zuǎn
chuāng shāng
⒈ 疮伤;受伤。
引晋左思《吴都赋》:“所以挂扢而为创痏,衝踤而断筋骨。”
宋张师中《括异志·张郎中》:“熙寧四年﹝张郎中﹞奉朝请于京师,忽疡生于手,痛不可忍。特有御医仇鼎者,专治创痏,呼视之。”
清蒲松龄《聊斋志异·香玉》:“君恶作剧,使人创痏,当与君絶矣!”
⒉ 喻祸害。
引《旧唐书·昭宗纪》:“四海之内,创痏犹殷,九贡之邦,网条未理。”
1. 开始,开始做:创造。创制。首创。开创。创立。创演。创议。
痏读音:wěi,yòu,yù[ wěi ]1. 疮:“齐王疾痏”。
2. 殴打人成创伤:“遇人不以义而见疻者,与痏人之罪钧。”
3. 瘢痕(疤瘌)。
4. 痛声。