chuāng yì
chuàng shì
chuàng lù
chuàng yì
chuàng bā
chuāng miàn
chuàng zhuàn
chuàng shòu
chuàng tǐ
chuàng dú
chuàng gǎi
chuàng shǐ
chuàng diào
chuàng dìng
chuàng xiǎng
chuàng shù
chuàng huà
chuàng chū
chuàng xīn
chuàng dǎo
chuàng lì
chuāng shāng
chuàng lì
chuàng shōu
chuàng yí
chuàng yè
chuàng huò
chuàng chuí
chuàng duān
chuāng tòng
chuàng yōu
chuàng huì
chuàng yì
chuàng gé
chuàng zhì
chuāng yí
chuāng kǒu
chuàng yì
chuàng bìng
chuàng yì
chuàng móu
chuàng gǎo
chuàng xíng
chuàng lì
chuàng jù
chuàng jiàn
chuàng sī
chuàng cán
chuàng shēng
chuàng huì
chuàng lì
chuàng zào
chuàng jǔ
chuāng hén
chuàng jiàn
chuàng bān
chuàng kāi
chuàng bàn
chuàng lì
chuàng yòng
chuàng chéng
chuàng jú
chuàng xīng
chuàng lùn
chuàng rèn
chuàng wěi
chuàng biān
chuàng zhì
chuàng jī
chuàng jì
chuàng tú
chuàng kān
chuàng lì
chuàng dà
chuàng dàng
chuàng zhù
chuàng hài
chuàng qiáng
chuàng zuò
chuàng yì
chuàng wén
chuàng jù
chuàng shè
chuàng guān
chuàng zuǎn
chuàng jiàng
chuàng cǎo
chuàng pì
chuàng gé
chuàng qǐ
chuàng liàn
chuàng chǔ
⒈ 亦作“创夷”。
⒉ 创伤。
引《汉书·淮南厉王刘长传》:“高帝蒙霜露,沬风雨,赴矢石,野战攻城,身被创痍,以为子孙成万世之业,艰难危苦甚矣。”
《三国志·吴志·程普传》:“攻城野战,身被创夷。”
⒊ 指受伤之人。
引《后汉书·袁谭传》:“放兵钞突,屠城杀吏,冤魂痛於幽冥,创痍被於草棘。”
⒋ 指战祸造成的破坏。
引《史记·季布栾布列传》:“于今创痍未瘳, 噲又面諛,欲摇动天下。”
《新唐书·冯盎传》:“天下初定,创夷未復,大兵之餘,疫癘方作。”
王闿运《胡公祠碑》:“创夷在侧,兵革不息。”