kǒu chuāng
xùn chuāng
bìng chuāng
dú chuāng
zhòng chuāng
guǎng chuāng
lài chuāng
jiǔ chuāng
lián chuāng
bǎn chuāng
gān chuāng
shù chuāng
dòu chuāng
biāo chuāng
bàng chuāng
cuó chuāng
rù chuāng
bí chuāng
qī chuāng
rù chuāng
hán chuāng
yǎn chuāng
zhì chuāng
láng chuāng
tū chuāng
guō chuāng
fèi chuāng
guǒ chuāng
dòng chuāng
lián chuāng
yǎng chuāng
lòu chuāng
jiè chuāng
shé chuāng
yǎng chuāng
shǔn chuāng
tiān chuāng
dāo chuāng
jīn chuāng
dǐng chuāng
nóng chuāng
yóu chuāng
bān chuāng
dīng chuāng
yōng chuāng
jiāo chuāng
jū chuāng
zhàng chuāng
⒈ 即天花。参见“天花”。
引宋周密《齐东野语·小儿疮痘》:“痘疮切不可多服升麻汤,只须以四君子加黄芪一味为稳耳。”
《警世通言·宋小官团圆破毡笠》:“期岁方过,此女害了痘疮,医药不效,十二朝身死。”
清朱奕梁《种痘心法·论痘源流》:“东汉马伏波征交趾,南方湿热与相火煽动,遂染痘疮,侵入中国。”
一种传染性极强且危险的疾病。参见「天花」条。
痘dòu(1)(名)一种急性传染病;即天花;疮。(2)(名)牛痘苗:种~。
疮读音:chuāng疮chuāng(1)(名)通常称皮肤发生溃烂的疾病:生~。(2)(名)外伤:金~。