bān tiáo
bān gào
bān cì
bān fāng
bān kào
bān zhèng
bān yáng
bān zhì
bān bù
bān jīn
bān qín
bān gěi
bān bǎng
bān jià
bān mǎ
bān jiǎng
bān bīng
bān lì
bān zhèng
bān shī
bān shǒu
bān xuān
bān shì
bān zèng
bān bái
bān shì
bān fā
bān shuò
bān jiàng
bān zhí
bān yī
bān xíng
bān xī
bān xué
bān jiǎng
bān dìng
bān cháng
bān guān
bān lài
bān shǎng
bān bìn
bān fù
bān bīn
wú shuò
xīn shuò
běi shuò
qǐng shuò
huì shuò
zhēng shuò
qì shuò
zhōng shuò
hè shuò
gào shuò
píng shuò
jì shuò
mù shuò
bǐng shuò
lóng shuò
pū shuò
chén shuò
yuè shuò
qiū shuò
gāo shuò
bān shuò
xuán shuò
hé shuò
jí shuò
fèng shuò
dōng shuò
hé shuò
bāo shuò
dù shuò
yáng shuò
bān shuò
dìng shuò
fāng shuò
gǎi shuò
bǎo shuò
jī shuò
nán shuò
qióng shuò
⒈ 古代帝王于每年季冬把来年的历日布告天下诸侯,谓之“颁朔”。
引语本《周礼·春官·大史》:“颁告朔于邦国。”
郑玄注:“天子颁朔于诸侯,诸侯藏之祖庙。”
宋曾巩《谢熙宁十年历日表》:“故颁朔之旧章,为守邦之先务。”
元耶律楚材《和抟霄韵代水陆疏文因其韵为诗》之二:“顒观颁朔施仁政,竚待更元布德音。”