míng gǔ
huà gǔ
niǎn gǔ
zhòng gū
jīng gǔ
wéi gǔ
èr gǔ
lún gǔ
chén gū
dān gǔ
jī gǔ
fāng gǔ
fēi gǔ
tí gǔ
bù gǔ
tuī gǔ
xiāng gǔ
luán gǔ
fú gū
zhū gǔ
lián gǔ
huá gǔ
qióng gǔ
chē gǔ
gàng gǔ
léi gū
wéi gǔ
lóng gǔ
yáo gū
chàng gǔ
wǎn gǔ
zhì gǔ
xiá gǔ
guà gǔ
dùn gǔ
cháng gǔ
jiá gū
jiē gǔ
lì gǔ
wǎn gū
bìng gū
chái gǔ
⒈ 比喻中心。杠,车盖的柄。轂,车辐凑集的圆木。
引《隋书·天文志上》:“视盖橑与车辐间,近杠轂即密,益远益疏。今北极为天杠轂,二十八宿为天橑辐。”
物的中心。
1. 一种较粗的棍子:杠子。杠杆。
2. 在阅读或批改文字中作标记而画的粗直线。
毂读音:gū,gǔ[ gǔ ]车轮中心的圆木。车毂
借指车。朱轮华毂