chuò dēng
wēi dēng
fēng dēng
rán dēng
diào dēng
mó dēng
sàn dēng
yān dēng
guān dēng
cán dēng
zhū dēng
diǎn dēng
gǒng dēng
zhì dēng
tī dēng
shōu dēng
gōu dēng
huá dēng
kāng dēng
lóng dēng
tí dēng
guà dēng
huì dēng
lí dēng
sōng dēng
lún dēng
zhū dēng
tiān dēng
wǎ dēng
qì dēng
tái dēng
shāo dēng
xié dēng
shāng dēng
jiǎo dēng
rén dēng
xián dēng
yín dēng
qīng dēng
shā dēng
yóu dēng
kāi dēng
qián dēng
huáng dēng
chán dēng
bào dēng
xiān dēng
mí dēng
tà dēng
lǜ dēng
shè dēng
yáng dēng
bīng dēng
guàng dēng
sòng dēng
chuī dēng
yú dēng
shuǐ dēng
dì dēng
xīn dēng
yáng dēng
fàng dēng
jiǎn dēng
qí dēng
gōng dēng
chù dēng
xián dēng
bǎo dēng
kān dēng
jiān dēng
jīn dēng
shěn dēng
zhuō dēng
tái dēng
hé dēng
qú dēng
qiú dēng
mǎ dēng
fēn dēng
hán dēng
jiē dēng
zhuǎn dēng
huàn dēng
cǎi dēng
bì dēng
líng dēng
lán dēng
jùn dēng
nà dēng
tiǎo dēng
là dēng
shuāi dēng
jiǎo dēng
shàng dēng
fǎ dēng
jiǎng dēng
shì dēng
àn dēng
fèng dēng
míng dēng
dǐng dēng
qiú dēng
lóng dēng
xíng dēng
yù dēng
lù dēng
kè dēng
huí dēng
shén dēng
cí dēng
cāi dēng
fó dēng
hào dēng
wěi dēng
sài dēng
mǎi dēng
kuàng dēng
chuō dēng
gǔn dēng
chán dēng
máo dēng
diàn dēng
pào dēng
wéi dēng
chuán dēng
hóng dēng
chūn dēng
guāng dēng
guān dēng
yǐng dēng
guǐ dēng
xī dēng
biāo dēng
gū dēng
yù dēng
huā dēng
gāo dēng
hòu dēng
pēn dēng
chuò dēng
jiǎn dēng
lǜ dēng
chē dēng
cí dēng
shān dēng
xīng dēng
shèng dēng
⒈ 一种照明用具。以苏子油渣杂粟糠抟在蓬梗上点燃。旧时吉林民间多用之。
引金周昂《边俗》诗:“木杵舂晨急,糠灯照夜多。”
清阮葵生《茶馀客话》卷十三:“霞綳。蓬梗为榦,摶穀糠为膏,摶之以代烛,燃之青光荧荧,烟结如云,俗呼曰糠灯。”
清昭槤《啸亭杂录·盛京先朝旧物》:“盛京清寧宫贮文皇帝时糠灯,屡见纯皇帝之诗。”
糠kāng(1)(名)稻、麦、谷子等作物子实的皮或壳(多指脱下来的)。(2)(动)发空;质地变得松而不实(多指萝卜因失掉水分而中空):~心儿|萝卜~了。
灯读音:dēng灯dēng(名)照明或做其他用途的发光器具:电~。