xiān dēng
shōu dēng
huàn dēng
fēn dēng
jiǎo dēng
pēn dēng
fèng dēng
chán dēng
kāi dēng
cí dēng
shāo dēng
míng dēng
guāng dēng
sòng dēng
zhū dēng
qú dēng
fàng dēng
jiǎn dēng
shén dēng
jùn dēng
yān dēng
jiǎo dēng
wéi dēng
hóng dēng
diàn dēng
jiǎng dēng
xián dēng
chuō dēng
rán dēng
yóu dēng
shè dēng
xīng dēng
guà dēng
hán dēng
chuò dēng
qiú dēng
zhū dēng
shèng dēng
cǎi dēng
cí dēng
huáng dēng
àn dēng
mǎi dēng
tà dēng
shān dēng
xián dēng
yù dēng
jiē dēng
huá dēng
pào dēng
tái dēng
shì dēng
cán dēng
yín dēng
mí dēng
bīng dēng
xié dēng
fó dēng
sōng dēng
lóng dēng
kè dēng
lóng dēng
xī dēng
líng dēng
hòu dēng
nà dēng
chuī dēng
qīng dēng
diào dēng
shàng dēng
hé dēng
wēi dēng
fēng dēng
gū dēng
rén dēng
zhì dēng
chūn dēng
tí dēng
mó dēng
guān dēng
wěi dēng
huì dēng
shěn dēng
yáng dēng
gōu dēng
fǎ dēng
biāo dēng
yáng dēng
chán dēng
là dēng
sài dēng
sàn dēng
lí dēng
lǜ dēng
qì dēng
jiān dēng
tái dēng
huā dēng
gǒng dēng
guǐ dēng
gǔn dēng
shuǐ dēng
xíng dēng
tiān dēng
bì dēng
qí dēng
cāi dēng
qián dēng
mǎ dēng
chù dēng
chuò dēng
yú dēng
yǐng dēng
dǐng dēng
lù dēng
kān dēng
bǎo dēng
gōng dēng
shā dēng
máo dēng
kāng dēng
yù dēng
shuāi dēng
guàng dēng
bào dēng
xīn dēng
chē dēng
jīn dēng
lǜ dēng
guān dēng
lán dēng
qiú dēng
diǎn dēng
tī dēng
dì dēng
zhuǎn dēng
huí dēng
chuán dēng
lún dēng
jiǎn dēng
gāo dēng
shāng dēng
wǎ dēng
tiǎo dēng
kuàng dēng
zhuō dēng
hào dēng
⒈ 谓置灯于笼中。
引《宋史·陈彭年传》:“彭年幼好学,母惟一子,爱之,禁其夜读书, 彭年篝灯密室,不令母知。”
宋王安石《书定院窗》诗:“竹鸡呼我出华胥,起灭篝灯拥燎炉。”
清蒲松龄《聊斋志异·董生》:“方将篝灯,适友人招饮,遂扃户去。”
清曹寅《玲珑四犯·雨夜听琵琶》词:“篝灯重到,凉烟四纈闲窗,又几度昏昏晓晓?”
清姚鼐《夜读》诗:“篝灯每夜读,古人皆死矣。”
外罩有竹笼的灯火。
篝gōu(1)(名)笼。(2)篝火;原指用笼子罩着的火;现指在野外或空旷的地方燃烧的火堆。
灯读音:dēng灯dēng(名)照明或做其他用途的发光器具:电~。