xùn qīng
shén qīng
huái qīng
zhēn qīng
jiǎng qīng
tú qīng
lián qīng
nòng qīng
xiǎo qīng
liè qīng
jié qīng
piē qīng
gū qīng
xīn qīng
dàn qīng
ào qīng
piǎo qīng
zuì qīng
chéng qīng
sù qīng
líng qīng
míng qīng
yí qīng
yù qīng
quán qīng
le qīng
liǎng qīng
jié qīng
biào qīng
fù qīng
shàng qīng
cuì qīng
kuò qīng
chán qīng
xiǎo qīng
jùn qīng
qīng qīng
liáng qīng
zhōng qīng
bì qīng
fēn qīng
yì qīng
shuāng qīng
xíng qīng
yǎo qīng
cháng qīng
kuò qīng
jié qīng
sān qīng
hé qīng
rèn qīng
zào qīng
yáng qīng
èr qīng
qī qīng
shū qīng
xūn qīng
shōu qīng
liè qīng
tài qīng
xī qīng
mì qīng
lǎng qīng
huá qīng
jī qīng
gōng qīng
téng qīng
luǎn qīng
sǎo qīng
xuè qīng
shuā qīng
lán qīng
hé qīng
guà qīng
yú qīng
mài qīng
shuāng qīng
huà qīng
qián qīng
yǒu qīng
sì qīng
fèn qīng
dú qīng
suì qīng
mǎn qīng
xuán qīng
fēng qīng
lí qīng
kuò qīng
duàn qīng
yín qīng
hào qīng
jì qīng
téng qīng
jiāo qīng
chá qīng
tiān qīng
mù qīng
jīn qīng
cǎi qīng
xīn qīng
kè qīng
sù qīng
jiǔ qīng
zhèng qīng
zǐ qīng
fú qīng
liù qīng
bī qīng
lè qīng
hán qīng
xián qīng
qián qīng
zhí qīng
qiū qīng
shì qīng
zhàn qīng
yàn qīng
yàn qīng
kàn qīng
tuō qīng
gǔ qīng
jìng qīng
bīng qīng
jiàng qīng
lěng qing
liáo qīng
dà qīng
⒈ 指天。
引《史记·太史公自序》:“汉兴以来,至明天子,获符瑞,封禪,改正朔,易服色,受命於穆清,泽流罔极。”
宋刘攽《<东汉书>刊误》:“穆清,天也。”
⒉ 指清和之气。
引三国魏曹丕《迷迭香赋》:“随廻风以摇动兮,吐芬气之穆清。”
明方孝孺《上巳约友登南楼》诗:“景风生穆清,佳趣溢鱼禽。”
⒊ 谓太平祥和。
引汉蔡邕《释诲》:“夫子生穆清之世,秉醇和之灵。”
三国魏曹植《七启》:“天下穆清,明君莅国。”
太平、清和。
穆mù(1)(动)恭敬:静~|肃~。(2)(Mù)姓。
清读音:qīng[ qīng ]1. 水或其他液体、气体纯净透明,没有混杂的东西,与“浊”相对:清水。清泉。清流(a.澄澈的水流,如“一股清流”;b.旧时指负有名望,不肯与权贵同流合污的士大夫)。清澈。清碧。清朗。清新。清醇。月白风清。
2. 安静,不烦:冷清。凄清。清闲。清静。清淡。清幽。清谧(宁静)。
3. 单纯不杂:清唱。清茶。
4. 明白,明晰:清楚。清晰。清醒。清通(文章层次清楚)。清亮。
5. 一点不留,净尽:清除。肃清。清剿。清洗。清君侧(清除国君身边的亲信)。
6. 整理,查验:清理。清查。清点。清仓。
7. 详细登记:清册。清单。
8. 公正,廉洁:清廉。清正。清官。清绩。
9. 洁净,纯洁:清洁。清爽。冰清玉洁。
10. 高洁,高尚的,高明的:清高。清绮。清雅。清操。清介(清高耿直)。清望(清白高尚的声望)。清识(高明的见识)。
11. 太平,不乱:清平。清泰。清和。
12. 中国朝代名:清代。清宫秘史。
13. 姓。