tài cāng
tài shāng
tài mǔ
tài shè
tài suì
tài yé
tài yīn
tài yīn
tài cù
tài gǔ
tài sūn
tài kōng
tài yuán
tài rèn
tài wèi
tài miào
tài jūn
tài dì
tài yì
tài hú
tài jiē
tài zhǔ
tài mò
tài shì
tài xī
tài chǐ
tài wú
tài huáng
tài hào
tài guò
tài zūn
tài hào
tài jí
tài chū
tài jiǎ
tài shān
tài pó
tài zhóu
tài hào
tài hào
tài yè
tài láo
tài hé
tài hào
tài huá
tài cháng
tài shī
tài shǐ
tài xī
tài tai
tài pǔ
tài yì
tài xī
tài háng
tài jiān
tài jiàn
tài shàng
tài ē
tài kāng
tài xū
tài lè
tài gēng
tài bàn
tài róng
tài zhǐ
tài gōng
tài pín
tài zǎi
tài hé
tài zhāng
tài zǔ
tài fù
tài dì
tài yáng
tài pú
tài yuè
tài yáng
tài yī
tài chòng
tài bǔ
tài yǐ
tài bǎo
tài sì
tài gōng
tài pú
tài tán
tài hòu
tài zhù
tài qīng
tài zōng
tài shǐ
tài méng
tài shǒu
tài mèi
tài diǎ
tài píng
tài guān
tài zǐ
tài xuán
tài fēi
tài shèn
tài qǐn
tài fù
liù qīng
xíng qīng
tuō qīng
yì qīng
huà qīng
gǔ qīng
qīng qīng
shū qīng
piē qīng
mǎn qīng
tú qīng
suì qīng
xùn qīng
piǎo qīng
biào qīng
tiān qīng
huái qīng
zhàn qīng
hé qīng
jiàng qīng
le qīng
zhí qīng
míng qīng
mì qīng
lán qīng
zhōng qīng
téng qīng
qián qīng
jiǔ qīng
jùn qīng
gōng qīng
yàn qīng
sān qīng
shuā qīng
xūn qīng
fù qīng
zhēn qīng
dú qīng
liè qīng
hé qīng
liáo qīng
shōu qīng
kuò qīng
jié qīng
xīn qīng
ào qīng
liè qīng
luǎn qīng
guà qīng
cuì qīng
chéng qīng
cǎi qīng
shuāng qīng
shì qīng
nòng qīng
cháng qīng
quán qīng
yàn qīng
gū qīng
xiǎo qīng
jié qīng
sù qīng
jìng qīng
qiū qīng
lǎng qīng
zǐ qīng
kè qīng
yí qīng
jiǎng qīng
lè qīng
zào qīng
chá qīng
bì qīng
zuì qīng
yáng qīng
fú qīng
dàn qīng
jiāo qīng
jī qīng
yù qīng
bī qīng
yǒu qīng
xī qīng
hán qīng
chán qīng
rèn qīng
huá qīng
fēn qīng
liáng qīng
fēng qīng
shuāng qīng
xiǎo qīng
téng qīng
sù qīng
èr qīng
lěng qing
tài qīng
kàn qīng
yú qīng
qī qīng
duàn qīng
hào qīng
kuò qīng
dà qīng
líng qīng
sì qīng
jié qīng
shàng qīng
lí qīng
jì qīng
jīn qīng
kuò qīng
xuán qīng
yǎo qīng
zhèng qīng
xīn qīng
xián qīng
bīng qīng
shén qīng
liǎng qīng
xuè qīng
mài qīng
yín qīng
mù qīng
lián qīng
sǎo qīng
qián qīng
fèn qīng
(.好工具)天空。
天道,自然。
三清之一。道教谓元始天尊所化法身道德天尊所居之地,其境在玉清、上清之上,唯成仙方能入此,故亦泛指仙境。
古人指元气之清者。
引申指太古无为而治之时。
⒈ 天空。
引《鹖冠子·度万》:“唯圣人能正其音,调其声,故其德上及太清,下及太寧,中及万灵。”
陆佃注:“太清,天也。”
《楚辞·刘向<九叹·远游>》:“譬若王侨之乘云兮,载赤霄而凌太清。”
王逸注:“上凌太清,游天庭也。”
唐高适《登积石军多福七级浮图》诗:“七级凌太清,千崖列苍翠。”
清薛福成《宁波府学记》:“圣人之道之在天下,犹日月之悬于太清也。”
⒉ 天道,自然。
引《庄子·天运》:“行之以礼义,建之以太清。”
成玄英疏:“太清,天道也。”
《淮南子·精神训》:“抱其太清之本而无所容与,而物无能营。”
⒊ 引申指太古无为而治之时。
引《淮南子·本经训》:“太清之始也,和顺以寂漠。”
高诱注:“清,净也。太清无为之始者,谓三皇之时。”
汉班固《东都赋》:“今将语子以建武之治, 永平之事,监于太清,以变子之惑志。”
⒋ 古人指元气之清者。
引《淮南子·道应训》:“太清问於无穷曰:‘子知道乎。’”
高诱注:“太清,元气之清者也。”
三国魏阮籍《大人先生传》:“体云气之逌畅兮,服太清之俶真。”
⒌ 三清之一。道教谓元始天尊所化法身道德天尊所居之地,其境在玉清、上清之上,唯成仙方能入此,故亦泛指仙境。
引晋葛洪《抱朴子·杂应》:“上昇四十里,名为太清,太清之中,其气甚刚,能胜人也。”
唐段成式《酉阳杂俎续集·贬误》:“或药成,相与期於太清也。”
明宋濂《调息解》:“储思乎玄玄之域,游神乎太清之庭。”
天空。《后汉书.卷四九.仲长统传》:「敖翔太清,纵意容冶。」唐.孟浩然〈临洞庭上张丞相〉诗:「八月湖水平,涵虚混太清。」也作「太虚」、「泰清」。
太tài(1)(形)高;大:~湖|~庙。(2)(形)极;最:~阳。(3)(形)身份最高或辈份更高的:~师。(4)(副)表示程度过分:汤~热;烫嘴。(5)(副)表示程度极高用于赞叹:这方案~好了。(6)(副)很;用于否定:不~好。(7)(Tài)姓。
清读音:qīng[ qīng ]1. 水或其他液体、气体纯净透明,没有混杂的东西,与“浊”相对:清水。清泉。清流(a.澄澈的水流,如“一股清流”;b.旧时指负有名望,不肯与权贵同流合污的士大夫)。清澈。清碧。清朗。清新。清醇。月白风清。
2. 安静,不烦:冷清。凄清。清闲。清静。清淡。清幽。清谧(宁静)。
3. 单纯不杂:清唱。清茶。
4. 明白,明晰:清楚。清晰。清醒。清通(文章层次清楚)。清亮。
5. 一点不留,净尽:清除。肃清。清剿。清洗。清君侧(清除国君身边的亲信)。
6. 整理,查验:清理。清查。清点。清仓。
7. 详细登记:清册。清单。
8. 公正,廉洁:清廉。清正。清官。清绩。
9. 洁净,纯洁:清洁。清爽。冰清玉洁。
10. 高洁,高尚的,高明的:清高。清绮。清雅。清操。清介(清高耿直)。清望(清白高尚的声望)。清识(高明的见识)。
11. 太平,不乱:清平。清泰。清和。
12. 中国朝代名:清代。清宫秘史。
13. 姓。