suì yuàn
suì biàn
suì nǎi
suì fèn
suì jìn
suì fēi
suì shí
suì chéng
suì shì
suì xián
suì jiāo
suì yè
suì shī
suì gōng
suì guān
suì dàn
suì gǔ
suì yí
suì yì
suì guò
suì xíng
suì xǔ
suì ěr
suì fú
suì zuì
suì bó
suì dá
suì néng
suì chū
suì qíng
suì xīn
suì suì
suì shǐ
suì huò
suì mào
suì wēi
suì zhǎng
rú chū
suì chū
nián chū
dà chū
ruò chū
suì chū
huáng chū
shèn chū
qíng chū
hái chū
tài chū
dāng chū
yuán chū
chén chū
tài chū
wéi chū
yī chū
cóng chū
zhèng chū
shǐ chū
tiáo chū
zhēn chū
hào chū
guó chū
pī chū
fǎn chū
yuán chū
wǔ chū
yīn chū
kāi chū
zuì chū
yuè chū
qián chū
qǐ chū
gǔ chū
jiāo chū
běn chū
gēng chū
qī chū
yì chū
huáng chū
⒈ 早先;以前。一本作“邃初”。
引汉蔡邕《协和婚赋》:“考遂初之原本,览阴阳之网纪。”
⒉ 遂其初愿。谓去官隐居。
引《晋书·孙绰传》:“﹝孙绰﹞少与高阳许询俱有高尚之志。居于会稽,游放山水,十有餘年,乃作《遂初赋》以致其意。”
宋徐铉《寄江都路员外》诗:“县斋晓闭多移病,南亩秋荒忆遂初。”
元刘诜《和许中立》:“有赋堪惩咎,无成託遂初。”
清梅庚《送大兄南还》诗:“故乡自足林泉趣,最荷君恩许遂初。”
语出《晋书.卷五六.孙楚传》:「少与高阳许询俱有高尚之志。居于会稽,游放山水,十有余年,乃作遂初赋,以致其意。」指辞官归隐,得遂其初志。
1.顺心;称意:~心。~愿。
2.成功:百事乃~。阴谋未~。
3.文言连词。于是:书既发,~举兵。
初读音:chū初chū(1)(形)基本义:开始的;开始的部分。(2)(形)第一个:~伏。(3)(形)第一次:~来。(4)(形)最低的(等级):~级。(5)(形)原来的:~愿。(6)(形)姓。