pí dài
pí xiè
pí fū
pí yǐn
pí miàn
pí lián
pí qiú
pí chuán
pí zhǎng
pí huáng
pí fù
pí xiāng
pí rù
pí zhì
pí jiàn
pí bǎn
pí cǎo
pí hè
pí yóu
pí bì
pí gàn
pí xuān
pí guān
pí ké
pí fá
pí xié
pí huā
pí qiè
pí pái
pí qián
pí zhǐ
pí jiǔ
pí liǎn
pí biàn
pí zi
pí jiǎ
pí gǔn
pí ruǎn
pí jiā
pí qiú
pí lì
pí jiān
pí bài
pí xuǎn
pí zhāng
pí huáng
pí bāo
pí jiāo
pí hūn
pí céng
pí dài
pí gǔ
pí qiào
pí chē
pí lài
pí jū
pí máo
pí chǐ
pí shi
pí zhòng
pí jù
pí xiāo
pí xuē
pí cháng
pí mián
pí páo
pí yán
pí kù
pí dài
pí ǎo
pí xié
pí tiáo
pí kě
pí bāo
pí bó
pí xuē
pí báo
pí cuì
pí hóu
pí jiang
pí mó
pí zhī
pí náng
pí guà
pí huò
pí xiàng
pí hòu
pí zhěn
pí dàn
pí jù
pí fú
pí jī
pí zhì
pí gé
pí jiàn
pí shéng
pí yī
pí ròu
pí lù
pí fū
pí xià
kōng ké
ruò ké
dìng ké
qū qiào
pí ké
hú ké
bāo ké
jiè qiào
bái ké
hòu ké
hān ké
qiǎ ké
tuì ké
dàn ké
nǎo ké
bèi ké
pò ké
biē ké
xiǎn ké
chū ké
biē ké
niǎo ké
guī ké
dàn ké
yǒng ké
wō ké
bàng ké
yìng ké
luǎn ké
zhǐ ké
wài ké
jiǎ qiào
sù ké
lí ké
chán ké
háo ké
dì qiào
⒈ 包裹在外面的坚硬外皮。
引《朱子语类》卷六八:“天地是箇皮壳。”
⒉ 喻指表面的东西。
引《朱子语类》卷一二二:“然但以此遂谓迁(司马迁 )能学孔子,则亦徒能得其皮壳而已。”
皮pí(1)(名)人或生物体表面的一层组织:牛~|麦~。(2)(名)(~子)皮革或毛皮:~包|~箱|~袄。(3)(名)(~儿)包在或围在外面的一层东西:包袱~儿。(4)(名)表面:地~|水~儿。(5)(名)(~儿)某些薄片状的东西:粉~儿|豆腐~儿。(6)(形)有韧性的:~糖。(7)(形)酥脆的东西受潮后变韧:花生~了;吃起来不香。(8)(形)顽皮;调皮。(9)(形)由于申斥或责罚次数过多而感觉“无所谓”。(名)指橡胶:橡~|筋~。(Pí)姓。
壳读音:ké,qiào[ ké ]1. 坚硬的外皮:鸡蛋壳儿。