bīng chǐ
bīng róng
bīng zhù
bīng huá
bīng lěng
bīng sī
bīng hán
bīng báo
bīng dàn
bīng yuān
bīng dú
bīng yì
bīng bào
bīng suì
bīng hù
bīng chí
bīng yù
bīng yí
bīng xián
bīng céng
bīng pán
bīng cán
bīng yú
bīng jié
bīng móu
bīng jiǎn
bīng sǔn
bīng zhèn
bīng jiě
bīng hé
bīng wū
bīng fū
bīng qiú
bīng lǐ
bīng wēng
bīng guǎn
bīng shí
bīng kù
bīng guà
bīng dēng
bīng cāo
bīng qiáo
bīng chǎng
bīng jié
bīng fǔ
bīng zhèn
bīng lì
bīng jìng
bīng shān
bīng jìng
bīng chuáng
bīng tiáo
bīng liǎn
bīng zhù
bīng qī
bīng hé
bīng chuán
bīng xī
bīng dàng
bīng duī
bīng tàn
bīng léng
bīng yá
bīng dòng
bīng píng
bīng tīng
bīng xiàn
bīng pàn
bīng lí
bīng lún
bīng ér
bīng xián
bīng rèn
bīng bì
bīng xié
bīng pǐn
bīng fēng
bīng bào
bīng rén
bīng gāo
bīng kuài
bīng wén
bīng gǔ
bīng gùn
bīng náng
bīng jiàn
bīng zhǎn
bīng bǐ
bīng táng
bīng è
bīng huā
bīng mái
bīng sǒu
bīng xiè
bīng àn
bīng dài
bīng hù
bīng chá
bīng xiāng
bīng niè
bīng fēng
bīng níng
bīng yán
bīng nǎo
bīng wán
bīng xiān
bīng jiǎn
bīng shuǐ
bīng táng
bīng shè
bīng tì
bīng sī
bīng qū
bīng hú
bīng juàn
bīng ruí
bīng guāng
bīng tù
bīng qiāo
bīng zhuān
bīng yǔ
bīng gǔ
bīng shì
bīng chú
bīng yuán
bīng lài
bīng zhuī
bīng chóng
bīng pàn
bīng yán
bīng léng
bīng shuò
bīng chè
bīng tuì
bīng zī
bīng luó
bīng liù
bīng diǎn
bīng shí
bīng méi
bīng sī
bīng pò
bīng xī
bīng hú
bīng quán
bīng fǔ
bīng yuè
bīng qīng
bīng xuě
bīng zhuàng
bīng wén
bīng guì
bīng huī
bīng pìn
bīng dǒu
bīng diàn
bīng pái
bīng zhàng
bīng hú
bīng jià
bīng sī
bīng jīng
bīng chuáng
bīng bò
bīng dǎo
bīng jìng
bīng jiào
bīng hún
bīng dāo
bīng chuān
bīng wǔ
bīng diāo
bīng hǎi
bīng chá
bīng shuāng
bīng pén
bīng xiāo
bīng sàn
bīng xián
bīng líng
bīng zhòu
bīng bò
bīng xiāo
bīng jī
bīng tiān
bīng xī
bīng jǐng
bīng piàn
bīng jiāo
bīng diǎn
bīng yíng
bīng jǐng
bīng jìng
bīng kū
bīng tuán
bīng ōu
bīng jīng
bīng xiāo
bīng chán
bīng huī
bīng lín
bīng xīn
bīng tái
bīng bàng
bīng cuān
bīng yù
bīng lián
bīng yǐ
bīng liáng
bīng shì
bīng jīn
bīng shū
bīng jiǔ
⒈ 冰柱。
引五代王仁裕《开元天宝遗事·冰筯》:“冬至日大雪,至午雪霽有晴色,因寒所结簷溜皆为冰条。妃子使侍儿敲下二条看玩,帝自晚朝视政回,问妃曰:‘所玩何物耶?’妃子笑而笑曰:‘妾所玩者冰筯也。’”
宋苏轼《满庭芳·佳人》词:“香靉雕盘,寒生冰筯,画堂别是风光。”
元张可久《梧叶儿·雪中》曲:“瓦甃悬冰筯,天风起玉沙,海树放银花。压拥蓝关去马。”
清沉起凤《谐铎·蟪蛄郡》:“郡主笑曰:‘郡马尚以为秋耶?’命宫娥捲帘,则冰筯垂簷,雪正在山茶树上红也。”
冰bīng(1)(名)水在摄氏零度或零度以下凝结成的固体。(2)(动)因接触凉的东西而感到寒冷:刚到中秋;河水已经有些~腿了。(3)(动)把东西和冰或凉水放在一起使其凉:把汽水~上。
筯读音:zhù同“箸”。