bīng céng
bīng yuè
bīng hú
bīng kū
bīng hú
bīng jiàn
bīng qiāo
bīng zhuàng
bīng ruí
bīng bào
bīng yíng
bīng fū
bīng hán
bīng zhèn
bīng shì
bīng jī
bīng lián
bīng chán
bīng rèn
bīng zhàng
bīng shì
bīng pái
bīng bàng
bīng jīn
bīng hún
bīng lí
bīng duī
bīng chá
bīng yuān
bīng chè
bīng wǔ
bīng zhù
bīng shuò
bīng bào
bīng diǎn
bīng quán
bīng sǔn
bīng gǔ
bīng tuán
bīng lěng
bīng jiào
bīng léng
bīng zhuān
bīng luó
bīng zhǎn
bīng shū
bīng liáng
bīng guǎn
bīng táng
bīng xī
bīng yù
bīng hé
bīng hú
bīng jié
bīng dài
bīng juàn
bīng chuān
bīng tù
bīng tàn
bīng chuáng
bīng shí
bīng hé
bīng xián
bīng bò
bīng yán
bīng qiú
bīng gùn
bīng méi
bīng shān
bīng zī
bīng wán
bīng yǔ
bīng pén
bīng gāo
bīng dàn
bīng kù
bīng sī
bīng wū
bīng xī
bīng tīng
bīng dòng
bīng àn
bīng pìn
bīng xié
bīng huī
bīng chǐ
bīng shí
bīng tái
bīng lì
bīng xiāo
bīng rén
bīng xīn
bīng lún
bīng yǐ
bīng tì
bīng tiáo
bīng dú
bīng jiǎn
bīng yì
bīng móu
bīng sàn
bīng jiǎn
bīng guì
bīng xiāng
bīng chí
bīng pǐn
bīng nǎo
bīng líng
bīng sī
bīng shè
bīng niè
bīng zhèn
bīng hǎi
bīng chóng
bīng hù
bīng jìng
bīng píng
bīng kuài
bīng chú
bīng jīng
bīng diàn
bīng jiǔ
bīng pán
bīng yá
bīng sī
bīng táng
bīng jìng
bīng xiè
bīng wēng
bīng mái
bīng diāo
bīng jiāo
bīng fǔ
bīng guāng
bīng qī
bīng zhòu
bīng pò
bīng xī
bīng diǎn
bīng guà
bīng cāo
bīng níng
bīng dǎo
bīng jìng
bīng róng
bīng gǔ
bīng chuáng
bīng wén
bīng sǒu
bīng xiāo
bīng lài
bīng yù
bīng lǐ
bīng báo
bīng shuǐ
bīng piàn
bīng suì
bīng yuán
bīng jǐng
bīng dāo
bīng xiān
bīng è
bīng shuāng
bīng fēng
bīng qīng
bīng jié
bīng tiān
bīng ōu
bīng liù
bīng xiàn
bīng liǎn
bīng cán
bīng tuì
bīng náng
bīng jià
bīng chǎng
bīng yí
bīng pàn
bīng xián
bīng sī
bīng huā
bīng dǒu
bīng jīng
bīng bǐ
bīng lín
bīng zhù
bīng huī
bīng jiě
bīng fǔ
bīng chuán
bīng bò
bīng zhuī
bīng hù
bīng qiáo
bīng qū
bīng léng
bīng huá
bīng bì
bīng ér
bīng jìng
bīng wén
bīng jǐng
bīng fēng
bīng xuě
bīng chá
bīng yán
bīng pàn
bīng xián
bīng xiāo
bīng yú
bīng dàng
bīng cuān
bīng dēng
⒈ 亦作“冰澌”。
⒉ 解冻时流动的冰。
引宋苏辙《游城西集庆园》诗:“冰澌片断水光浮,柳线和柔风力輭。”
宋周邦彦《南乡子》词:“自在开帘风不定,颼颼,池面冰澌趁水流。”
清曹寅《后陶留饮香河书屋》诗:“无多柳叶连桥暗,渐减冰凘落照斜。”
清吴锡麒《春霁图》曲:“响冰澌急溜放前沽,洒斜阳破网拦横浦。”
⒊ 冰棱。
引宋张元干《夜游宫》词:“半吐寒梅未坼,双鱼洗,冰澌初结。”
《金史·世祖纪》:“时十月已半,大雨累昼夜,冰凘覆地, 乌春不能进。”
元王子端《大江东去·癸巳暮冬小雪》词:“冰凘生砚,问谁先得佳句。”
冰bīng(1)(名)水在摄氏零度或零度以下凝结成的固体。(2)(动)因接触凉的东西而感到寒冷:刚到中秋;河水已经有些~腿了。(3)(动)把东西和冰或凉水放在一起使其凉:把汽水~上。
凘读音:sī解冻时流动的冰。