chéng bì
chéng qiáng
chéng qiáo
chéng què
chéng chái
chéng yá
chéng sì
chéng jiān
chéng fǔ
chéng biān
chéng wéi
chéng shǔ
chéng jiǎo
chéng dàn
chéng dà
chéng kuò
chéng lǔ
chéng zhuān
chéng quān
chéng lǐ
chéng mén
chéng fáng
chéng guān
chéng bǎo
chéng bǎo
chéng gàn
chéng xiāng
chéng yōng
chéng gǔ
chéng jìn
chéng shì
chéng shǒu
chéng hé
chéng gōu
chéng fú
chéng xiǎn
chéng bāng
chéng diāo
chéng zhì
chéng guān
chéng niǎn
chéng pí
chéng yù
chéng jiāo
chéng pí
chéng nèi
chéng dì
chéng zǔ
chéng zhài
chéng shān
chéng guō
chéng jiàn
chéng hàn
chéng yīn
chéng gēn
chéng shè
chéng wǔ
chéng tuò
chéng chí
chéng shù
chéng yú
chéng yuán
chéng zhài
chéng ā
chéng xù
chéng jiǎo
chéng yù
chéng wù
chéng hé
chéng háo
chéng pù
chéng kǔn
chéng kū
chéng zōu
chéng guān
chéng ruán
chéng zhèn
chéng chǎng
chéng qiáng
chéng kàn
chéng jù
chéng qiàn
chéng háo
chéng gāo
chéng huáng
chéng qiàn
chéng tóu
chéng xiāng
chéng duǒ
chéng qū
chéng yuàn
chéng zhì
chéng tuān
chéng wēi
chéng lóu
chéng lěi
chéng dié
chéng wèi
chéng zhǔ
chéng hú
chéng yì
chéng sì
chéng jì
chéng cāo
chéng bì
chéng qǔ
fāng yú
xiàng yú
jiǎo yú
gāo yú
tiān yú
qiáng yú
bēn yú
yù yú
fēng yú
dé yú
xùn yú
qiū yú
fáng yú
chéng yú
jiāng yú
mǔ yú
fāng yú
yīn yú
piān yú
shān yú
zōu yú
jū yú
lián yú
qū yú
fù yú
sì yú
céng yú
fù yú
qū yú
zuò yú
gèn yú
ōu yú
zuò yú
quē yú
hǎi yú
dōng yú
ào yú
yī yú
xiāng yú
kūn yú
fǎn yú
jǔ yú
duì yú
bā yú
shì yú
⒈ 城墙角上作为屏障的女墙。
引《周礼·考工记·匠人》:“王宫门阿之制五雉,宫隅之制七雉,城隅之制九雉。”
郑玄注:“城隅谓角浮思也。”
孙诒让正义:“角浮思者,城之四角为屏以障城,高於城二丈,盖城角隐僻,恐奸宄踰越,故加高耳。”
汉张衡《东京赋》:“经途九轨,城隅九雉。”
清姜宸英《湛园札记》以为:“城隅即今城上譙楼。”
⒉ 城角。多指城根偏僻空旷处。
引《诗·邶风·静女》:“静女其姝,俟我於城隅。”
晋卢谌《赠崔温》诗:“逍遥步城隅,暇日聊游豫。”
唐柳宗元《柳州城西北隅种甘树》诗:“手种黄甘二百株,春来新叶徧城隅。”
清厉鹗《东城杂记·药园送春句》:“药园在东城隅,与皋园相望。”
城墙角上的女墙。
城chéng(1)(名)城墙:~外|万里长~。(2)(名)城墙以内的地方:东~。(3)(名)城市(跟‘乡’相对):消灭~乡差别。
隅读音:yú隅yú(1)(名)角落:墙~|城~|向~|一~之地|负~顽抗。(2)(名)靠边沿的地方:海~。