城根


城根的组词


城墙

chéng qiáng

城阻

chéng zǔ

城雕

chéng diāo

城域

chéng yù

城隅

chéng yú

城角

chéng jiǎo

城寨

chéng zhài

城大

chéng dà

城圈

chéng quān

城堡

chéng bǎo

城垣

chéng yuán

城壕

chéng háo

城栅

chéng shān

城观

chéng guān

城堑

chéng qiàn

城砖

chéng zhuān

城寺

chéng sì

城阿

chéng ā

城橹

chéng lǔ

城坞

chéng wù

城辇

chéng niǎn

城内

chéng nèi

城垒

chéng lěi

城狐

chéng hú

城府

chéng fǔ

城堞

chéng dié

城鼓

chéng gǔ

城场

chéng chǎng

城禁

chéng jìn

城谯

chéng qiáo

城陴

chéng pí

城廓

chéng kuò

城社

chéng shè

城保

chéng bǎo

城卫

chéng wèi

城苑

chéng yuàn

城埤

chéng pí

城雉

chéng zhì

城围

chéng wéi

城濠

chéng háo

城舞

chéng wǔ

城建

chéng jiàn

城隈

chéng wēi

城肆

chéng sì

城头

chéng tóu

城垛

chéng duǒ

城壍

chéng qiàn

城厢

chéng xiāng

城闬

chéng bì

城操

chéng cāo

城邦

chéng bāng

城旦

chéng dàn

城防

chéng fáng

城闉

chéng yīn

城皋

chéng gāo

城柴

chéng chái

城脚

chéng jiǎo

城阙

chéng què

城郭

chéng guō

城阈

chéng yù

城铺

chéng pù

城池

chéng chí

城主

chéng zhǔ

城尖

chéng jiān

城沟

chéng gōu

城门

chéng mén

城乡

chéng xiāng

城閈

chéng hàn

城曲

chéng qǔ

城治

chéng zhì

城险

chéng xiǎn

城洫

chéng xù

城第

chéng dì

城窟

chéng kū

城守

chéng shǒu

城署

chéng shǔ

城砦

chéng zhài

城河

chéng hé

城壖

chéng ruán

城市

chéng shì

城關

chéng guān

城戍

chéng shù

城际

chéng jì

城牆

chéng qiáng

城楼

chéng lóu

城墉

chéng yōng

城阃

chéng kǔn

城壁

chéng bì

城编

chéng biān

城关

chéng guān

城陬

chéng zōu

城郊

chéng jiāo

城聚

chéng jù

城柝

chéng tuò

城邑

chéng yì

城根

chéng gēn

城阚

chéng kàn

城隍

chéng huáng

城干

chéng gàn

城湍

chéng tuān

城牙

chéng yá

城镇

chéng zhèn

城区

chéng qū

城里

chéng lǐ

城阖

chéng hé

城郛

chéng fú


论根

lùn gēn

书根

shū gēn

批根

pī gēn

安根

ān gēn

茶根

chá gēn

娼根

chāng gēn

长根

zhǎng gēn

脚根

jiǎo gēn

善根

shàn gēn

山根

shān gēn

除根

chú gēn

情根

qíng gēn

羶根

shān gēn

枯根

kū gēn

不根

bù gēn

竹根

zhú gēn

道根

dào gēn

本根

běn gēn

芦根

lú gēn

命根

mìng gēn

嵌根

qiàn gēn

脱根

tuō gēn

钝根

dùn gēn

乱根

luàn gēn

詞根

cí gēn

慧根

huì gēn

词根

cí gēn

鬓根

bìn gēn

名根

míng gēn

排根

pái gēn

五根

wǔ gēn

霜根

shuāng gēn

银根

yín gēn

髭根

zī gēn

陈根

chén gēn

盗根

dào gēn

上根

shàng gēn

灭根

miè gēn

金根

jīn gēn

白根

bái gēn

票根

piào gēn

盘根

pán gēn

起根

qǐ gēn

玉根

yù gēn

扎根

zhā gēn

反根

fǎn gēn

灵根

líng gēn

移根

yí gēn

玄根

xuán gēn

芜根

wú gēn

呆根

dāi gēn

杜根

dù gēn

绝根

jué gēn

节根

jiē gēn

耳根

ěr gēn

附根

fù gēn

葛根

gé gēn

重根

chóng gēn

吐根

tǔ gēn

木根

mù gēn

地根

dì gēn

侧根

cè gēn

齿根

chǐ gēn

一根

yī gēn

业根

yè gēn

曼根

màn gēn

主根

zhǔ gēn

坐根

zuò gēn

归根

guī gēn

浮根

fú gēn

块根

kuài gēn

结根

jié gēn

穷根

qióng gēn

生根

shēng gēn

祸根

huò gēn

苦根

kǔ gēn

酸根

suān gēn

臊根

sào gēn

六根

liù gēn

二根

èr gēn

颡根

sǎng gēn

塊根

kuài gēn

髻根

jì gēn

连根

lián gēn

断根

duàn gēn

神根

shén gēn

下根

xià gēn

气根

qì gēn

转根

zhuǎn gēn

刘根

liú gēn

鼻根

bí gēn

毛根

máo gēn

谷根

gǔ gēn

性根

xìng gēn

泉根

quán gēn

蘽根

lěi gēn

须根

xū gēn

老根

lǎo gēn

利根

lì gēn

假根

jiǎ gēn

强根

qiáng gēn

发根

fā gēn

毡根

zhān gēn

寻根

xún gēn

尘根

chén gēn

石根

shí gēn

筋根

jīn gēn

福根

fú gēn

追根

zhuī gēn

柱根

zhù gēn

同根

tóng gēn

岩根

yán gēn

盐根

yán gēn

埋根

mái gēn

方根

fāng gēn

存根

cún gēn

稚根

zhì gēn

高根

gāo gēn

祖根

zǔ gēn

贞根

zhēn gēn

中根

zhōng gēn

牙根

yá gēn

年根

nián gēn

側根

cè gēn

膻根

shān gēn

独根

dú gēn

墙根

qiáng gēn

心根

xīn gēn

男根

nán gēn

有根

yǒu gēn

树根

shù gēn

无根

wú gēn

钱根

qián gēn

槃根

pán gēn

蟠根

pán gēn

夙根

sù gēn

爱根

ài gēn

孽根

niè gēn

城根

chéng gēn

孤根

gū gēn

眼根

yǎn gēn

莲根

lián gēn

脑根

nǎo gēn

病根

bìng gēn

坏根

huài gēn

桃根

táo gēn

上一组词:谯励
下一组词:城洫

更多城的组词

城根的意思


词语解释:

城根chénggēn

(1)城脚,指靠近城墙的地方

英area directly adjacent to city wall

引证解释:

⒈ 犹城脚。

引唐韦应物《酬秦徵君徐少府春日见寄》诗:“城根山半腹,亭影水中心。”
唐杜荀鹤《寄温州朱尚书》诗:“山从海岸妆吟景,水自城根演政声。”
沈从文《从文自传·我读一本小书同时又读一本大书》:“在沿了城根流去的溪水中走去,直到水深齐膝处为止。”

国语词典:

城墙下附近的地方。

网络解释:

城根 (词语解释)

城根是汉语词汇,读音chéng gēn,解释为城脚,指靠近城墙的地方。
更多根的组词

城根详细解释


读音:chéng

城chéng(1)(名)城墙:~外|万里长~。(2)(名)城墙以内的地方:东~。(3)(名)城市(跟‘乡’相对):消灭~乡差别。

读音:gēn

根gēn(1)(名)本义:(~儿)高等植物的营养器官;分直根和须根两大类。根能够把植物固定在土地上;吸收土壤里的水分和溶解在水中的养分;有的根还能贮藏养料。(2)(名)比喻子孙后代。(3)(名)方根的简称。(4)(名)代数方程的解。(5)(名)化学上指带电的基:氨~|硫酸~。(6)(名)(~儿)物体的下部或某部分和其他东西连着的地方:耳~|舌~|墙~|~基|~底。(7)(名)(~儿)事物的本原;人的出身底细:祸~|刨~问底|我们是老街坊;彼此都知~知底。(8)(副)根本地;彻底:~究|~治|~绝。(9)(名)依据;作为根本:~据|无~之谈。(10)(~儿)(量)用于细长的东西:两~筷子|一~无缝钢管。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025