pēn bó
píng bó
chāng bó
wǎn bó
péng bó
péng bó
huì bó
sè bó
kuáng bó
bào bó
bàng bó
páng bó
xiōng bó
è bó
sōu bó
má bó
yù bó
bèn bó
bù bó
miàn bó
mǎ bó
bì bó
wáng bó
wěng bó
wù bó
miàn bó
bì bó
fēng bó
xuān bó
páo bó
⒈ 纷飞升腾貌。
引唐陆龟蒙《记稻鼠》:“乾符己亥岁, 震泽之东曰吴兴,自三月不雨至於七月。常时污坳沮洳者,埃壒坌勃。”
宋王禹偁《诅掠剩神文序》:“具纸蚨绘骏以焚之,烟气坌勃,翳於予舍。”
坌bèn(1)(动)〈方〉翻(土);刨:~地。 (2)(动)用细末撒在物体上面。 (3)(动)聚。(4)(名)〈书〉尘埃:尘~|微~。(5)(名)〈书〉粗劣。
勃读音:bó[ bó ]1. 突然,忽然:勃然(a.突然,如“勃勃大怒”;b.兴起的样子,如“勃勃作色”)。
2. 变色的样子:勃腾腾(怒气上冲的样子)。
3. 旺盛,兴起:勃起。勃发。勃蓬。