jī chuáng
jī jiàn
jī qíng
jī jí
jī jīn
jī dì
jī xiàn
jī mìng
jī dū
jī jiē
jī céng
jī chǔ
jī zhù
jī nián
jī miàn
jī jiōng
jī zhuāng
jī zhǐ
jī liào
jī yīn
jī yuán
jī bō
jī diǎn
jī zhǐ
jī bù
jī zhì
jī gàn
jī tú
jī liú
jī zuò
jī lóng
jī dǐ
jī zhù
jī chǔ
jī wǎng
jī běn
jī shù
jī zhǔn
jī xù
jī tuán
jī bì
jī féi
jī zhǐ
jī sè
jī jí
jī gàn
jī yuán
jī kēng
jī yīn
jī yú
jī tài
jī yè
jī yǔ
jī huò
jī zhēn
jī shí
jī gòu
héng jiōng
sōng jiōng
huí jiōng
shān jiōng
chán jiōng
guān jiōng
qǐ jiōng
hù jiōng
xuán jiōng
chái jiōng
yán jiōng
yún jiōng
zhū jiōng
kòu jiōng
huáng jiōng
yōu jiōng
qǐ jiōng
luán jiōng
jì jiōng
suǒ jiōng
gāo jiōng
jīn jiōng
jī jiōng
míng jiōng
zhōng jiōng
xiàn jiōng
zǎo jiōng
yán jiōng
jī jiōng
jìn jiōng
guàn jiōng
yú jiōng
quán jiōng
dì jiōng
lín jiōng
tiān jiōng
gù jiōng
fó jiōng
wù jiōng
⒈ 泛指城阙。
引《文选·鲍照<芜城赋>》:“观基扃之固护,将万祀而一君。”
李善注:“《説文》曰:‘扃,外闭之关也。’凡文士之言基扃,汎论城闕。”
刘光第《万寿山》诗:“基扃盘云霄,原野表土木。”
⒉ 借指基业。
引《旧唐书·高宗纪论》:“既荡情於帷薄,遂忽怠於基扃。”
宋苏舜钦《投匦疏》:“太祖、太宗拓树基扃。诞布鸿文,而大变污俗。”
泛指城阙。
基jī(1)(名)基础:房~|地~|路~。(2)(形)起头的;根本的:~层|~数。(3)(名)化合物的分子中所含的一部分原子;被看做是一个单位时就叫基;如羟基、氨基。
扃读音:jiōng扃jiōng(1)(名)从外面关门的闩、钩等:门户无~。(2)(动)关门:~户闭门。