huán fǔ
huán tán
huán lǜ
huán dào
yuán qiū
huán qián
huán huò
huán fǎ
huán zé
huán shè
huán qiū
huán hǎo
huán fāng
huán tāo
huán zǎi
huán bì
huán mén
huán gài
huán fēi
huán qiáng
huán bào
huán quē
huán zhuǎn
huán dǔ
huán shì
huán hú
huán liú
huán tǔ
⒈ 环堵。指门。
引晋葛洪《抱朴子·尚博》:“召环雉於大荒之外,安圜堵於函夏之内。”
南朝梁何逊《七召》:“圜堵常闭,曲突无烟。”
1. 围绕:转(zhuǎn )圜。圜流九十里。
堵读音:dǔ堵dǔ(1)(动)堵塞:~住水口。(2)(动)闷:我心里~得慌。(3)(名)墙:观众如~。(4)(量)用于墙:一~墙。(5)姓。