shào sī
shào piàn
shào tuǐ
shào lù
shào bàng
shào hǒng
shào chuán
shào shào
shào zú
shào kǒu
shào qiǎ
shào biàn
shào suǒ
shào xiàn
shào zi
shào tàn
shào jù
shào wèi
shào hú
shào cháng
shào mǎ
shào biàn
shào bīng
shào jiàn
shào jiàn
shào gǎng
shào shǒu
⒈ 琐碎;纷杂。
引汉扬雄《法言·问道》:“匪伏匪尧,礼义哨哨,圣人不取也。”
一本作“稍稍”。 唐张随《蟋蟀鸣西堂赋》:“纷哨哨以惊节,洞喓喓以横耳。”