zhēng jiàn
zhēng qǐ
zhēng wén
zhēng duó
zhēng bì
zhēng chén
zhēng liǎn
zhēng kǎo
zhēng jiě
zhēng yì
zhēng jià
zhēng cān
zhēng jí
zhēng huì
zhēng cuī
zhēng páo
zhēng pèi
zhēng bīng
zhēng jiù
zhēng nán
zhēng pài
zhēng bèi
zhēng nà
zhēng qī
zhēng tú
zhēng tuó
zhēng ān
zhēng chuán
zhēng hàn
zhēng zhào
zhēng yīng
zhēng què
zhēng yǐn
zhēng kè
zhēng lǔ
zhēng xìn
zhēng lìng
zhēng bàn
zhēng fēi
zhēng shuì
zhēng lún
zhēng shí
zhēng lán
zhēng guǎn
zhēng hòu
zhēng zhàn
zhēng mín
zhēng fá
zhēng xuǎn
zhēng dìng
zhēng dāo
zhēng qǐng
zhēng liáng
zhēng bǔ
zhēng jiǔ
zhēng mèng
zhēng gòu
zhēng guài
zhēng mài
zhēng bǐ
zhēng shì
zhēng rù
zhēng pèi
zhēng huáng
zhēng sōu
zhēng gài
zhēng shāng
zhēng guài
zhēng shēng
zhēng huī
zhēng shì
zhēng shǐ
zhēng fú
zhēng cáo
zhēng huò
zhēng shòu
zhēng jǔ
zhēng yàn
zhēng suǒ
zhēng huì
zhēng chōng
zhēng jù
zhēng bài
zhēng kē
zhēng guì
zhēng pèi
zhēng mù
zhēng fù
zhēng chē
zhēng ráo
zhēng tuó
zhēng gē
zhēng biān
zhēng fù
zhēng fū
zhēng jià
zhēng niàn
zhēng zhào
zhēng lüè
zhēng cí
zhēng liǎng
zhēng tǎo
zhēng shān
zhēng jiàn
zhēng hūn
zhēng chéng
zhēng fá
zhēng shào
zhēng bì
zhēng pìn
zhēng niǎo
zhēng qíng
zhēng xiàng
zhēng shū
zhēng qǔ
zhēng zhōng
zhēng jìn
zhēng jūn
zhēng jiǎo
zhēng shè
zhēng shang
zhēng shù
zhēng yì
zhēng chán
zhēng biǎo
zhēng lóng
zhēng fú
zhēng fā
zhēng cǎi
zhēng diào
zhēng hé
zhēng yù
zhēng shèng
zhēng wèn
zhēng zhào
zhēng sōng
zhēng zhào
zhēng qiú
zhēng lǐ
zhēng yáo
zhēng chóu
zhēng lù
pī shān
qīng shān
kāi shān
méng shān
máo shān
lán shān
fēi shān
mú shān
piān shān
hú shān
chèn shān
mǎng shān
xì shān
luó shān
zào shān
duǎn shān
dān shān
liáng shān
mù shān
jiā shān
jiá shān
bái shān
zhēng shān
sān shān
lán shān
nà shān
kù shān
bù shān
mào shān
cháo shān
dà shān
yóu shān
zhān shān
lǜ shān
fù shān
yī shān
zhào shān
qún shān
yún shān
xiǎo shān
cháng shān
hàn shān
xù shān
èr shān
huáng shān
kuà shān
zǐ shān
dǐ shān
jiāo shān
biǎn shān
⒈ 旅人之衣。
引宋楼钥《水涨乘小舟》诗:“一番冻雨洗郊丘,冷逼征衫四月秋。”
《水浒传》第十二回:“林冲打一看时,只见那汉子头戴一顶范阳毡笠……穿一领白缎子征衫。”
郁达夫《重过杭州登楼望月怅然有怀》诗:“走马重来浙水滨,征衫未涤去年尘。”
⒉ 借指远行之人。
引宋张元干《忆秦娥》词:“征衫辜负深闺约,禁烟时候春罗薄。”
远行人所穿的衣服。《水浒传.第一二回》:「那汉子头戴一顶范阳毡笠,上撒著一把红缨,穿一领白段子征衫,系一条纵线绦。」亦用以比喻远行的人。宋.张元干〈忆秦娥.桃花萼〉词:「征衫辜负深闺约,禁烟时候春罗薄。」
征zhēng(1)(动)走远路(多指军队):~途。(2)(动)征讨:出~|~战。征zhēng(1)(动)政府召集人民服务:~兵。(2)(动)征收:~税|~粮。(3)(动)征求:~稿|~文。征zhēng(1)(动)证明;证验:实物可~。(2)(名)表露出来的迹象;现象:~候。
衫读音:shān衫shān(名)(~儿)单上衣:长~。