liáng bó
liáng sù
liáng tíng
liáng yīn
liáng jiào
liáng sī
liáng sī
liáng xié
liáng mào
liáng jǐng
liáng shì
liáng chuáng
liáng kǎ
liáng péng
liáng wáng
liáng shuǐ
liáng diàn
liáng xí
liáng gé
liáng fēn
liáng qīng
liáng bǐng
liáng chán
liáng guān
liáng shēng
liáng tái
liáng hàn
liáng liáng
liáng tiān
liáng néng
liáng sǎn
liáng fēi
liáng wēn
liáng péng
liáng chuáng
liáng guāng
liáng bàn
liáng àn
liáng tán
liáng yǐng
liáng cǎo
liáng jié
liáng yè
liáng bó
liáng gāo
liáng yù
liáng yì
liáng shàn
liáng hòu
liáng kuàng
liáng èr
liáng táng
liáng yān
liáng yuè
liáng fěn
liáng zhāi
liáng qì
liáng shān
liáng chán
liáng shǔ
liáng yǔ
liáng yī
liáng xié
liáng guàn
liáng chuī
liáng shuǎng
liáng shā
liáng miàn
liáng biāo
liáng xuè
liáng biāo
liáng yào
liáng huò
liáng cài
liáng dié
liáng yě
liáng yè
liáng huā
liáng fēi
liáng yún
liáng rè
liáng mèi
liáng diàn
liáng luò
liáng lěng
liáng shì
liáng zhōu
liáng jiāng
liáng hé
liáng dé
liáng xuān
liáng yīn
liáng àn
liáng bō
liáng kuai
liáng biāo
liáng yǒu
liáng tà
liáng fēng
liáng xuān
bái shān
xù shān
yóu shān
dà shān
sān shān
zhēng shān
cháng shān
mào shān
yī shān
hàn shān
zhān shān
huáng shān
fēi shān
dān shān
lǜ shān
xì shān
qún shān
kù shān
jiā shān
jiá shān
dǐ shān
mù shān
xiǎo shān
kuà shān
yún shān
máo shān
èr shān
hú shān
chèn shān
lán shān
nà shān
piān shān
kāi shān
qīng shān
bù shān
zǐ shān
mú shān
lán shān
pī shān
fù shān
cháo shān
luó shān
duǎn shān
jiāo shān
liáng shān
biǎn shān
mǎng shān
méng shān
zào shān
zhào shān
⒈ 南宋士大夫的白色便服。 绍兴末,诏用朱熹言,罢紫衫,以凉衫视事。至乾道初年,礼部侍郎王曮又以凉衫纯素,似凶服,奏请除乘马道途许服外,馀不得服。自后凉衫只用为凶服。参阅《宋史·舆服志五》。
引宋沉括《梦溪笔谈·故事二》:“近岁京师士人朝服乘马,以黲衣蒙之,谓之‘凉衫’。”
《爱日斋丛钞》卷五引宋韩元吉《桐阴旧话》:“京师朝例,公服乘马,因中官及班行製褐紬为衫者,施於公服之上,号‘凉衫’……今则遍於天下间,用为吊服。 绍兴末暂罢紫衫,至以凉衫见。”
唐宋时士大夫的便服。参见「白衫」条。
如:「热带国家整年气温燠热,因此人们多穿著简便,一袭凉衫,以袪暑气。」
1. 温度低:凉快。凉爽。凉意。凉气。阴凉。凉丝丝。凉亭。荒凉。
2. 喻灰心,失望:听到这消息,我凉了半截。
3. 中国西晋末年至北魏,各族统治者在西北地区建立的割据政权:五凉(前、后、南、北、西)。
衫读音:shān衫shān(名)(~儿)单上衣:长~。