huá dàn
huá méng
huá rén
huá zhōu
huá píng
huá diàn
huá zhòng
huá sōng
huá yīng
huá jìng
huá fēng
huá zhǔ
huá yú
huá cáng
huá ǒu
huá xià
huá jīng
huá zān
huá biǎo
huá sù
huá lì
huá huò
huá chóng
huá měi
huá de
huá mǐn
huá xīng
huá huī
huá xū
huá yù
huá hào
huā shí
huá zhuàn
huá gòu
huá diān
huá wū
huá rùn
huá xù
huá dēng
huá róng
huá shē
huá wǔ
huá dèng
huá è
huá tài
huá zī
huá wěi
huā yè
huá yán
huá jiān
huá jiàn
huá fá
huá dāng
huà biǎn
huá lín
huá zhōng
huá wò
huá wǔ
huà shān
huá guì
huá zhěng
huá dōng
huá rù
huá zī
huá gǒng
huá shàn
huá jīng
huá yuè
huá lǐ
huá yuè
huá shěng
huá guó
huá jìng
huá chǐ
huá cǎi
huá zhāng
huá zhī
huá mào
huá lí
huá shèng
huá huàn
huá wén
huá guāng
huá xiòng
huá zǎo
huá è
huá suì
huá yàn
huá lì
huá jù
huá jìn
huá jìng
huá fēng
huá qiáo
huá yào
huá nián
huá xiǎn
huá càn
huá gǔn
huà tuó
huá mí
huá shǐ
huá wàng
huá chí
huá suǐ
huá cǎi
huá qǐ
huá wǎn
huá shì
huá qiān
huá yín
huá hàn
huá biāo
huá è
huá jié
huá yì
huá piān
huá piāo
huá xuān
huá jū
huá běi
huá niè
huá yǔ
huá hàn
huá yuán
huá yí
huá lín
huá huī
huá biàn
huá cuī
huá yán
huá mán
huá liú
huá miào
huá hán
huá sháo
huá fù
huá gǔ
huá jiān
huá xuǎn
huá báo
huá bìn
huá xù
huá zhòu
huá yào
huá zhǎo
huá chǔ
huá jiē
huá luán
huá zú
huá kuàng
huá zhì
huá guàn
huá xī
huá xūn
huá fǔ
huá dài
huá ào
huá jīng
huà sōng
huá lè
huá rǎng
huá niǎn
huá fā
huá xiān
huá mì
huā shèng
huá hǎo
huá sī
huá nà
huā yīng
huá sè
huá gōng
huá kū
huá yǎn
huá zǎo
huá yáng
huá mì
huá shuō
huá zōng
huá yán
huá zhōng
huá dàn
huá xǔ
huá tā
huá gài
huá qīng
huá yù
huá guān
huá jǐng
huá míng
huá yào
huá píng
huá fù
huá fú
huá róng
huá zāng
huá wū
huá zhí
huá jìng
huá fāng
huá nán
huá cí
huá pò
huá jiān
dào yú
shàng yú
gān yú
wò yú
bái yú
fū yú
zhī yú
fù yú
fū yú
féi yú
fù yú
jī yú
xiá yú
fēng yú
hǎi yú
xiān yú
chuí yú
gāo yú
róu yú
zī yú
huá yú
xiù yú
lín yú
ráng yú
chōng yú
gāo yú
kū yú
chú yú
fén yú
huàn yú
yù yú
hùn yú
nóng yú
yún yú
shù yú
⒈ 衣食丰美。指美好的生活享受。
引唐无名氏《袁天纲外传》:“臣少被相人云不当华腴,故寝不安焉。”
《宋史·王安石传》:“安石未贵时,名震京师,性不好华腴,自奉至俭。”
明高启《清言室记》:“吐渣滓而纳清虚,厌华腴而嗜澹泊。”
⒉ 指文辞的华美。
引元刘壎《隐居通议·理学三》:“公学造深醇,所为文,奥雅篤厚,刊落华腴,而宿於理。”
金一《文学上之美术观》:“铭之为物,远古思邃……鐘鼎灵长,故弘润而简贵;山岳气壮,乃肃括而华腴。”
⒊ 指世代做大官的人家。
引唐柳芳《姓系论》:“凡三世有三公者,曰膏粱;有令僕者曰华腴。”
令仆,谓尚书令、仆射,均宰相职。 《剪灯馀话·武平灵怪录》:“名宗右族之贫穷不振者,輒与缔姻,此则慕其华腴,彼则贪其贵富。”
清袁枚《随园诗话》卷十四:“﹝彭尺木﹞生长华腴,而湛深禪理,中年即茹素,与夫人别屋而居。”
康有为《大同书》甲部第五章:“秦经汉灭后,贵族扫尽,人人平等,皆为齐民,虽陈羣立九品之制, 晋復有华腴寒素之分,显官皆起自高门,寒族不得居大位。”
华丽的衣饰和肥美丰富的食物。形容优裕的生活。
1. 美丽而有光彩的:华丽。华艳。华彩。华贵。华章。华表(亦称“桓表”)。华盖。
2. 精英:精华。含英咀(jǔ)华。
3. 开花:华而不实。春华秋实。
4. 繁盛:繁华。荣华富贵。
5. 奢侈:浮华。奢华。
6. 指中国或汉族:华夏。中华。华裔。华胄(a.华夏的后裔;b.贵族的后裔)。华工。
7. 敬辞,用于跟对方有关的事物:华翰(称人书信)。华诞(称人生日)。华居(称人住宅)。
8. 头发花白:华发(fà)。华颠(指年老)。
9. 指时光:年华。韶华。
腴读音:yú腴yú(1)(形)(人)胖:丰~。(2)(形)肥沃:膏~|处~触约。