huá mí
huá dèng
huá zhī
huá rùn
huá jìn
huá mào
huá yín
huá zhì
huá míng
huá hán
huá dàn
huá yù
huá měi
huá cǎi
huá hàn
huá jǐng
huá róng
huá nán
huá chǐ
huā yīng
huá yáng
huá yù
huá gài
huá shē
huá shì
huá fāng
huá zōng
huá fú
huá tài
huá cuī
huá yán
huá yàn
huá zǎo
huá píng
huá qiáo
huá jiān
huá lè
huá píng
huá wǔ
huá gǔn
huá fù
huá nián
huá fù
huá shuō
huá xiǎn
huá jīng
huá yú
huá guó
huá zhōng
huá jìng
huá wū
huá dōng
huá huàn
huá yán
huá pò
huá suì
huá shǐ
huá yào
huá è
huá xiān
huá càn
huá gōng
huá guāng
huá lǐ
huá xià
huá cí
huá rù
huá de
huá yǔ
huá rén
huá xù
huá jiān
huà shān
huá yào
huá rǎng
huá piān
huá tā
huá jié
huà biǎn
huá zǎo
huá lín
huá lì
huá piāo
huá biàn
huá jìng
huá dàn
huá hǎo
huā shí
huá yuán
huá cáng
huá sī
huá qǐ
huá wǔ
huà sōng
huá wàng
huá zī
huá guì
huá xiòng
huá běi
huá fēng
huá biǎo
huá sè
huá xū
huá zhōu
huá jū
huá luán
huá yì
huá zú
huá fǔ
huá sù
huá wěi
huá xǔ
huá sōng
huá zhòng
huá cǎi
huá dài
huá chóng
huá zān
huá lín
huá wǎn
huá róng
huá gǔ
huá fēng
huá xīng
huá è
huá méng
huá huī
huá wū
huá xī
huá zhòu
huá diàn
huá fā
huá jiān
huá lì
huá gǒng
huá qiān
huá jìng
huá lí
huá xūn
huá shèng
huá yuè
huá zī
huá sháo
huá guàn
huá guān
huá dāng
huá wò
huá jìng
huá qīng
huá kū
huá diān
huá kuàng
huá jīng
huá yuè
huá biāo
huá bìn
huá liú
huá nà
huá mǐn
huá zāng
huā yè
huá huī
huà tuó
huá shàn
huá zhāng
huá suǐ
huá zhǎo
huá mán
huá ǒu
huá hàn
huá yán
huá zhěng
huá jù
huá jiē
huá xù
huá xuǎn
huá ào
huá fá
huá zhōng
huá mì
huá chǔ
huá niè
huá miào
huá yǎn
huá gòu
huá báo
huá wén
huā shèng
huá zhǔ
huá yí
huá hào
huá dēng
huá niǎn
huá jīng
huá shěng
huá jiàn
huá zhuàn
huá mì
huá yīng
huá è
huá huò
huá yào
huá zhí
huá xuān
huá chí
jùn wǎn
wēn wǎn
bēi wǎn
xián wǎn
xiáng wǎn
āi wǎn
zhēn wǎn
xié wǎn
qīng wǎn
qiān wǎn
yàn wǎn
xián wǎn
yàn wǎn
liú wǎn
qī wǎn
huá wǎn
shēn wǎn
màn wǎn
wěi wǎn
ā wǎn
shěn wǎn
qiú wǎn
hé wǎn
xiān wǎn
jiāo wǎn
xú wǎn
yuàn wǎn
róu wǎn
qīng wǎn
jìng wǎn
chán wǎn
luán wǎn
⒈ 犹优美。
引《晋书·李重传》:“虽文惭华婉,而理归切要。”
《新唐书·崔融传》:“融为文华婉,当时未有辈者。”
清恽敬《游庐山后记》:“闻云中歌声华婉动心,近在隔涧,不知为谁者。”
1. 美丽而有光彩的:华丽。华艳。华彩。华贵。华章。华表(亦称“桓表”)。华盖。
2. 精英:精华。含英咀(jǔ)华。
3. 开花:华而不实。春华秋实。
4. 繁盛:繁华。荣华富贵。
5. 奢侈:浮华。奢华。
6. 指中国或汉族:华夏。中华。华裔。华胄(a.华夏的后裔;b.贵族的后裔)。华工。
7. 敬辞,用于跟对方有关的事物:华翰(称人书信)。华诞(称人生日)。华居(称人住宅)。
8. 头发花白:华发(fà)。华颠(指年老)。
9. 指时光:年华。韶华。
婉读音:wǎn婉wǎn(1)(形)基本义:(说话)婉转:(说话)婉转(2)(形)〈书〉柔顺;温顺:~顺(3)(形)〈书〉美好。