biāo gāo
biāo mù
biāo dēng
biāo kuàng
biāo yíng
biāo xià
biāo jīn
biāo mò
biāo yì
biāo méi
biāo shǒu
biāo chéng
biāo pái
biāo jù
biāo jì
biāo gǎn
biāo míng
biāo tú
biāo duì
biāo bá
biāo jiǎng
biāo shòu
biāo diǎn
biāo wàng
biāo jì
biāo qiāng
biāo bái
biāo zhì
biāo xīn
biāo chéng
biāo dǐ
biāo xīn
biāo lìng
biāo zhèng
biāo biǎo
biāo jǔ
biāo shǎng
biāo shèng
biāo gāng
biāo shí
biāo mài
biāo pǐn
biāo yǔ
biāo tǐng
biāo xiù
biāo qǔ
biāo xiě
biāo chēng
biāo jùn
biāo shū
biāo yǐn
biāo lì
biāo liú
biāo lù
biāo wù
biāo yǐng
biāo wèi
biāo yā
biāo kè
biāo xiǎn
biāo zhì
biāo qiāng
biāo zhēng
biāo zǐ
biāo lǐng
biāo zhì
biāo yùn
biāo jìn
biāo tè
biāo jǔ
biāo xuán
biāo róng
biāo wáng
biāo cǎi
biāo bǎo
biāo xiān
biāo hú
biāo jiē
biāo tài
biāo bǎng
biāo chè
biāo gān
biāo yǔ
biāo tóu
biāo gōng
biāo jiè
biāo yìng
biāo zhàn
biāo chā
biāo chǐ
biāo tǎ
biāo cān
biāo bīng
biāo péng
biāo hào
biāo dìng
biāo shì
biāo zhǔn
biāo jié
biāo bǎng
biāo zhuān
biāo tiē
biāo guān
biāo tǒng
biāo piào
biāo duǒ
biāo luò
biāo zhóu
biāo jùn
biāo duò
biāo fēng
biāo xù
biāo zhì
biāo zhì
biāo cì
biāo pèi
biāo yì
biāo yí
biāo yáng
biāo gé
biāo jiān
biāo huá
biāo zhǐ
biāo huì
biāo dì
biāo xiàn
biāo guǐ
biāo gàn
biāo míng
biāo bō
biāo shì
biāo jiǎn
biāo dāo
biāo jì
biāo diān
biāo jià
biāo bó
biāo shù
biāo qiān
biāo běn
biāo yù
biāo liàng
biāo mò
biāo jiàn
biāo zhù
biāo tí
biāo yù
biāo zhù
biāo lèi
biāo dù
biāo jiǎo
biāo zhì
biāo lǜ
biāo xióng
biāo lǜ
biāo chí
biāo chuán
pǐ chà
lā chā
niǎn chā
yā chā
jiān chā
sāng chā
cǎo chā
dǎ chā
kāi chā
yáng chā
hé chà
fēn chà
diàn chā
máo chā
gāng chā
dǎo chā
yè chā
jiāo chā
yīn chā
tǎng chā
zhēng chā
yú chā
huǒ chā
bèi chā
chǒu chā
yě chā
hé chā
kē chā
huà chā
pái chà
zhà chā
tuō chā
shuǎ chā
bā chā
shēng chā
zhà chā
è chā
bǎi chā
luò chā
tiě chā
yǎn chā
qián chā
gān chā
yā chā
bù chā
mǎ chā
fēi chā
kě chā
biāo chā
mà chā
⒈ 古兵器。用于投掷的叉。
引《水浒传》第七十回:“混世魔王樊瑞引项充、李衮,舞牌去迎,不期被丁得孙从肋窝里飞出标叉,正中项充。”
标biāo(1)(名)〈书〉树木的末梢。(2)(名)事物的枝节或表面:治~不如治本。(3)(名)标志;记号:商~。(4)(名)用文字或其他事物表明:~上问号。(5)(名)给竞赛优胜者的奖品:锦~。(6)(名)旧时用比价方式承包工程或买卖货物时各竞争厂商所标出的价格:招~|投~。(7)(名)清末陆军编制之一;相当于后来的团。
叉读音:chā,chà,chǎ,chá[ chā ]1.叉子,一端有两个以上长齿,用以刺取物体的器具:鱼~。钢~。
2.用叉子刺取:~鱼。
3.像叉的形状。也指叉形符号:交~。打~号。