cù jī
cù chén
cù xù
cù jí
cù guó
cù nù
cù cù
cù pǐ
cù è
cù shéng
cù jū
cù sǔn
cù yù
cù sù
cù líng
cù jǐn
cù shé
cù jīn
cù é
cù jù
cù lǒng
cù dì
cù tǔ
cù tà
cù hàn
cù dòng
cù méi
cù shèng
cù tà
cù suō
cù dùn
cù qí
cù fèi
cù bù
cù qiú
cù jí
cù sǒng
cù jìng
cù bí
cù róng
cù qū
cù zhòu
cù è
cù ruò
cù rán
cù è
cù zā
cù làng
cù hén
cù bī
cù pò
cù róng
cù mì
cù liǎn
cù ào
cù biàn
cù tà
cù cù
cù dí
cù xuě
cù xuē
cù bī
cù jiǎo
cù cì
cù xué
⒈ 局缩不舒展。
引《诗·小雅·节南山》:“我瞻四方,蹙蹙靡所骋。”
郑玄笺:“蹙蹙,缩小之貌。我视四方土地日见侵削於夷狄,蹙蹙然虽欲驰骋无所之也。”
唐元稹《唐故万州刺史刘君墓志铭》:“文咏词调,有古时人气候,不肯学蹙蹙近一题者。”
⒉ 忧惧不安貌。
引唐段成式《酉阳杂俎·壶史》:“秀才虽诺之,每呼指,色上面,蹙蹙不安。”
金王若虚《保义副尉赵公墓志》:“治生尤勤俭……日夕蹙蹙,恒若不足。”
清蒲松龄《聊斋志异·阿纤》:“女虽不惧,然蹙蹙不快。”
苏曼殊《天涯红泪记》第一章:“堂中唯餘工役辈集厨下,蹙蹙不安,知有非常之祸。”
⒊ 急促。
引宋王令《赠李定资深》诗之四:“湍激日蹙蹙,风稜势漫漫。”
⒋ 皱缩貌。
引宋陆游《西村》诗:“蹙蹙水纹生细縠,蜿蜿沙路卧修蛇。”
康有为《六哀诗》之四:“平生忧国意,慨叹眉蹙蹙。”
杨沫《青春之歌》第一部第十八章:“他微微蹙蹙眉头笑道:‘ 马克思先生的大弟子,您又在研究什么问题哪?’”