hàn dù
hàn zú
hàn jiāng
hàn zhuàng
hàn fū
hàn nù
hàn jiǎo
hàn rán
hàn pì
hàn mín
hàn gàng
hàn rén
hàn bào
hàn qiáng
hàn yǒng
hàn lì
hàn shí
hàn pō
hàn jī
hàn jí
hàn héng
hàn dǎng
hàn jì
hàn lì
hàn mào
hàn jīng
hàn zhàn
hàn ruì
hàn zhì
hàn sāi
hàn piāo
hàn guǎng
hàn ào
hàn jiāo
hàn dù
hàn jìn
hàn lǔ
hàn yào
hàn nüè
hàn gěng
hàn shì
hàn qiáo
hàn mù
hàn wán
hàn jiān
hàn fù
hàn shí
hàn lì
hàn miù
hàn hài
hàn nì
hàn jí
hàn jí
hàn dàn
qīng yǒng
gǔ yǒng
zuò yǒng
shā yǒng
xiāo yǒng
qí yǒng
yàn yǒng
cháo yǒng
sǒng yǒng
yì yǒng
hù yǒng
fèn yǒng
gū yǒng
zhì yǒng
pǔ yǒng
xiāo yǒng
chén yǒng
bīng yǒng
chéng yǒng
jú yǒng
jǐng yǒng
mén yǒng
guǒ yǒng
ráo yǒng
huǒ yǒng
yú yǒng
piāo yǒng
cái yǒng
shè yǒng
xiāng yǒng
xián yǒng
jīng yǒng
lù yǒng
yóu yǒng
dà yǒng
gǎn yǒng
gāng yǒng
měng yǒng
mán yǒng
jiǎo yǒng
jīn yǒng
jī yǒng
hàn yǒng
móu yǒng
jì yǒng
guǎng yǒng
piào yǒng
juàn yǒng
quán yǒng
lián yǒng
lián yǒng
háo yǒng
zhì yǒng
chà yǒng
piào yǒng
biàn yǒng
xiǎo yǒng
zhài yǒng
dǎn yǒng
pí yǒng
chōng yǒng
shuǐ yǒng
piāo yǒng
shěn yǒng
gàn yǒng
dòu yǒng
chěng yǒng
jué yǒng
zhōng yǒng
fáng yǒng
liàn yǒng
quán yǒng
cái yǒng
xìn yǒng
qì yǒng
guān yǒng
piào yǒng
fèn yǒng
hǎo yǒng
yì yǒng
jiàn yǒng
yì yǒng
yīng yǒng
jiàn yǒng
xiāo yǒng
fù yǒng
biāo yǒng
shuǎn yǒng
kuáng yǒng
hú yǒng
qiáng yǒng
xuè yǒng
jiǎ yǒng
qiáo yǒng
悍勇hànyǒng
(1) 强悍勇敢
[.好工具]例悍勇好斗英brave;bold⒈ 勇猛。
引《史记·孙子吴起列传》:“彼三晋之兵素悍勇轻齐。”
《新唐书·北狄传·契丹》:“有可突于者,为静析军副使,悍勇得众。”
宋孔平仲《孔氏谈苑·福建贼廖恩》:“朝廷以其悍勇,颇任使之。”
《三国演义》第九九回:“悍勇张苞欲建功,可怜天不助英雄!”
⒉ 指勇猛的士卒。
引《新唐书·赵犫传》:“缮甲兵,募悍勇,悉补子弟领兵。”