bīng zào
bīng shè
bīng zhèn
bīng róng
bīng nán
bīng mín
bīng shū
bīng qí
bīng dào
bīng lán
bīng fèi
bīng mù
bīng lì
bīng sī
bīng jī
bīng shǒu
bīng wǔ
bīng qián
bīng jīng
bīng lì
bīng chǎng
bīng dīng
bīng duì
bīng zhàn
bīng lǚ
bīng zhǎng
bīng yùn
bīng liáng
bīng yíng
bīng zhàng
bīng méng
bīng cáo
bīng jié
bīng fǎ
bīng shì
bīng quán
bīng guān
bīng bù
bīng lán
bīng wèi
bīng chāi
bīng yán
bīng jì
bīng qì
bīng zhòng
bīng gōng
bīng hào
bīng léng
bīng tún
bīng gē
bīng shī
bīng fú
bīng luàn
bīng wǔ
bīng wèi
bīng pǐ
bīng lì
bīng tuán
bīng mǎ
bīng yuán
bīng nǔ
bīng chē
bīng hòu
bīng xiǎn
bīng huāng
bīng jì
bīng xìn
bīng zhèn
bīng jiě
bīng fēng
bīng xiǎng
bīng jǐng
bīng zhēng
bīng jì
bīng bǐng
bīng chén
bīng rén
bīng zhǒng
bīng sǐ
bīng rèn
bīng jiān
bīng zhàn
bīng lüè
bīng lún
bīng yì
bīng gé
bīng shù
bīng huǒ
bīng jiǎ
bīng jí
bīng yǒng
bīng zhě
bīng chú
bīng tǐ
bīng sàng
bīng shāo
bīng jiàn
bīng shuài
bīng fěi
bīng tóu
bīng zú
bīng cāo
bīng bào
bīng zhì
bīng jiàng
bīng fáng
bīng biàn
bīng jiàng
bīng shǒu
bīng shì
bīng xiè
bīng zhàng
bīng lǜ
bīng yuán
bīng suì
bīng zǐ
bīng huǐ
bīng huò
bīng bù
bīng jiāo
bīng kòu
bīng xiōng
bīng zhǎo
bīng yào
bīng zhì
bīng dāo
bīng chuán
bīng jiā
bīng jìn
bīng shì
bīng fǔ
bīng jǐ
bīng wù
bīng qí
bīng zhū
bīng qì
bīng wēi
bīng é
bīng yì
bīng shū
bīng shǐ
bīng biàn
bīng chǔ
bīng chóu
bīng kuài
bīng è
bīng huá
bīng jí
bīng yì
bīng zhǔ
bīng zhèng
bīng zāi
bīng duān
bīng jiàn
bīng lán
bīng chén
bīng jī
bīng fáng
bīng kù
bīng móu
bīng jù
bīng zī
bīng mù
bīng xiàng
bīng pái
bīng xíng
bīng zhì
bīng chōng
⒈ 指兵书;兵法。
引汉刘向《列仙传·吕尚》:“﹝吕尚﹞钓於磻溪,三年不得鱼……已而果得大鲤,有兵鈐於鱼腹中。”
唐杨炯《唐右将军魏哲神道碑》:“研几册府,金縢玉版之书;索隐兵鈐, 玄女黄公之法。”
唐李德裕《论田牟请许党项仇复回鹘嗢没斯部落事状》:“臣等虽不习兵鈐,昧於边事,然酌其物理,情实可知。”
⒉ 指兵权。
引唐玄宗《端午三殿宴群臣诗》序:“﹝朕﹞卜战行师,揔兵鈐於四海。”
宋苏舜钦《京兆求罢表》:“制兵鈐者以多算为胜。”
⒊ 宋代临时委任的军区统兵官“兵马钤辖”的省称。
引宋陆游《老学庵笔记》卷三:“寥(范寥 )时为福建兵鈐,终不能自达而死。”
兵bīng(1)(名)兵器:短~相接|秣马厉~。(2)(名)军人;军队:工农~|~种|骑~。(3)(名)军队中的最基层成员。(4)(名)关于军事或战争:~法|纸上谈~。
钤读音:qián钤qián(1)(名)图章。(2)(动)盖(图章)。