bīng chǎng
bīng guān
bīng móu
bīng hào
bīng jì
bīng qì
bīng shì
bīng jiā
bīng jīng
bīng lì
bīng méng
bīng pǐ
bīng wǔ
bīng lì
bīng sǐ
bīng yuán
bīng tún
bīng zhū
bīng fěi
bīng liáng
bīng jí
bīng tǐ
bīng jù
bīng cāo
bīng nán
bīng dīng
bīng zhǔ
bīng xìn
bīng chǔ
bīng mín
bīng shuài
bīng jī
bīng zhàng
bīng bǐng
bīng rèn
bīng zǐ
bīng shǒu
bīng huò
bīng zhì
bīng duì
bīng lán
bīng shì
bīng xiè
bīng qí
bīng yǒng
bīng jì
bīng nǔ
bīng bù
bīng zhǎo
bīng dào
bīng róng
bīng bào
bīng gē
bīng qián
bīng lǜ
bīng shī
bīng huāng
bīng zhàn
bīng sī
bīng zhèn
bīng bù
bīng zú
bīng lún
bīng lán
bīng chú
bīng xiǎn
bīng jiàn
bīng jiāo
bīng yì
bīng mù
bīng zhì
bīng mǎ
bīng biàn
bīng yùn
bīng zhèn
bīng wēi
bīng zhě
bīng luàn
bīng yán
bīng tuán
bīng jǐng
bīng zhǒng
bīng fáng
bīng gōng
bīng zhēng
bīng xiǎng
bīng zhàng
bīng kù
bīng xíng
bīng duān
bīng lǚ
bīng shǐ
bīng lì
bīng shǒu
bīng chén
bīng jì
bīng yuán
bīng xiàng
bīng fǎ
bīng chuán
bīng zhì
bīng shū
bīng fǔ
bīng jiān
bīng jiǎ
bīng é
bīng shāo
bīng huá
bīng pái
bīng lán
bīng gé
bīng jī
bīng kuài
bīng suì
bīng zāi
bīng qí
bīng wǔ
bīng xiōng
bīng zhòng
bīng yào
bīng shè
bīng chāi
bīng shū
bīng è
bīng huǒ
bīng zī
bīng yì
bīng yì
bīng jiàng
bīng jié
bīng chén
bīng lüè
bīng jiàn
bīng wèi
bīng jìn
bīng shì
bīng shù
bīng huǐ
bīng wù
bīng cáo
bīng mù
bīng fèi
bīng zhèng
bīng fēng
bīng jiě
bīng jiàng
bīng rén
bīng fú
bīng qì
bīng zhǎng
bīng jí
bīng chōng
bīng tóu
bīng quán
bīng jǐ
bīng chóu
bīng zhàn
bīng dāo
bīng wèi
bīng yíng
bīng biàn
bīng léng
bīng zào
bīng kòu
bīng sàng
bīng fáng
bīng chē
bīng hòu
jiào zào
zhuó zào
qiào zào
zhuó zào
huá zào
lào zào
jīng zào
hē zào
huān zào
què zào
jī zào
guō zào
fèn zào
kuáng zào
jiàng zào
míng zào
bīng zào
biē zào
dà zào
léi zào
luō zào
gòu zào
guā zào
huān zào
nù zào
chán zào
hào zào
xuān zào
dǐ zào
jiào zào
huài zào
qún zào
què zào
hè zào
hū zào
fǔ zào
huān zào
jiāo zào
gǔ zào
⒈ 军队哗变。
引《明史·神宗纪一》:“郧阳兵譟,巡抚都御史李材罢。”
《清史稿·裕宪亲王福全传》:“贝勒阿敏弃永平,代善使朝鲜,不遵旨行事, 英亲王以兵譟,皆取口供,今应用其例。”
兵bīng(1)(名)兵器:短~相接|秣马厉~。(2)(名)军人;军队:工农~|~种|骑~。(3)(名)军队中的最基层成员。(4)(名)关于军事或战争:~法|纸上谈~。
噪读音:zào噪zào(1)(动)虫或鸟叫:蝉~|鹊~。(2)(动)大声叫嚷:聒~。