chàng kǎi
chàng huǎng
chàng rú
chàng hèn
chàng yì
chàng chàng
chàng huái
chàng hàn
chàng liàng
chàng ér
chàng wǎng
chàng wǎng
chàng chù
chàng dào
chàng ěr
chàng sāi
chàng chóu
chàng wàng
chàng wǎn
chàng huǎng
chàng yàng
chàng liàn
chàng rán
chàng xī
怅怅chàngchàng
(1) 失意的样子
例怅怅无依英upset; disappointed⒈ 失意不快貌。
引晋潘岳《哀永逝文》:“悵悵兮迟迟,遵吉路兮凶归。”
唐张南史《草》诗:“青青千里遥,悵悵三春早。”
宋李清照《<金石录>后序》:“至靖康丙午岁,侯守淄川,闻金寇犯京师,四顾茫然,盈箱溢箧,且恋恋,且悵悵,知其必不为己物矣。”
清蒲松龄《聊斋志异·白于玉》:“生乃知其非常人,错愕良久,悵悵自失。”
冰心《寄小读者》二七:“昨天回来后,休息之馀,心中只怅怅的,念不下书去。”
失意的样子。