chóng xiǎng
chóng shī
chóng yāo
chóng xiàng
chóng yǐng
chóng shū
chóng yǐ
chóng yī
chóng shuāng
chóng xié
chóng liú
chóng xiā
chóng zhòu
chóng niè
chóng yǎn
chóng dù
chóng xiā
chóng huáng
chóng niǎo
chóng dù
chóng cǎo
chóng zhuàn
chóng zǐ
chóng huà
chóng wěi
chóng rén
chóng qū
chóng é
chóng diāo
chóng luò
chóng huì
chóng wén
chóng yá
chóng ruì
chóng shā
chóng jiāo
chóng shì
chóng zhū
chóng wáng
chóng shí
chóng qì
chóng yǐ
chóng lòu
chóng cǎi
chóng míng
chóng luó
chóng shé
chóng niáng
chóng zhì
chóng ér
chóng shǐ
chóng hǔ
chóng zāi
chóng diāo
chóng bì
chóng láo
chóng èr
chóng xuán
chóng sī
chóng yú
chóng niè
chóng lòu
chóng tiān
chóng chū
chóng hài
chóng huī
chóng qíng
chóng xiǎng
chóng chóng
chóng hè
chóng sōu
chóng xiē
chóng jī
chóng wǎng
là yǐ
láng yǐ
pí yǐ
zá yǐ
sù yǐ
fēng yǐ
rù yǐ
wén yǐ
suì yǐ
chūn yǐ
mó yǐ
lǜ yǐ
mǎ yǐ
huái yǐ
ōu yǐ
láng yǐ
fēi yǐ
fú yǐ
mǎ yǐ
xué yǐ
bīng yǐ
lù yǐ
hēi yǐ
chì yǐ
piāo yǐ
fāng yǐ
lǜ yǐ
chóng yǐ
bì yǐ
qīng yǐ
lóu yǐ
cán yǐ
shī yǐ
yuán yǐ
bái yǐ
fàn yǐ
zhēn yǐ
wū yǐ
xuě yǐ
⒈ 犹虫豸。参见“虫蚁”。
引南朝宋鲍照《拟行路难》诗之七:“飞走树间啄虫蚁,岂忆往日天子尊。”
唐杜甫《缚鸡行》:“家中厌鸡食虫蚁,不知鸡卖还遭烹。”
周作人《故乡的野菜》:“因谚有‘三月三,蚂蚁上灶山’之语,三日,人家皆以野菜花置灶陉上,以厌虫蚁。”
参见“虫豸”。蟲螘:1.犹虫豸。 清唐甄《潜书·抑尊》:“君日益厚,臣日益卑,是以人君之贱视其臣民,如犬马虫螘之不类於我。”
⒉ 比喻卑贱的人。
⒊ 表示自谦。
引《后汉书·列女传·曹世叔妻》:“自知言不足采,以示虫螘之赤心。”
⒋ 对禽鸟等小动物的通称。
引金董解元《西厢记诸宫调》卷一:“虫蚁儿里多情的,鶯儿第一。”
凌景埏校注:“指小的鸟雀和虫,也写作‘虫鷖’。”
《水浒传》第六二回:“却説燕青为无下饭,拿了弩子去近边处寻几个虫蚁吃。”
《古今小说·沉小官一鸟害七命》:“有个客人,时常要买虫蚁。”
小的飞禽走兽。《水浒传.第六一回》:「晚间入城,少杀也有百十个虫蚁。」《荡寇志.第五回》:「看见虫蚁儿便去射,不论天上飞的,地下走的,树上歇的,但不看见,看见便一箭取来。」也作「虫鹥」。