kūn zhēn
kūn zǎi
kūn hòu
kūn ní
kūn yí
kūn guà
kūn gāng
kūn shùn
kūn líng
kūn zào
kūn líng
kūn niú
kūn zhóu
kūn yú
kūn mǎ
kūn dé
kūn qián
kūn dàn
kūn zé
kūn hòu
kūn chéng
kūn dào
kūn zhái
kūn wéi
kūn cè
kūn yuán
kūn biǎo
kūn yú
kūn chē
kūn diǎn
kūn bāo
kūn jué
kūn yín
kūn yù
kūn jí
gān líng
fú líng
shēng líng
bǐng líng
xuán líng
huáng líng
jī ling
luǒ líng
dōng líng
dīng líng
wēi líng
guāng líng
wáng líng
luò líng
qián líng
yǔn líng
jù líng
qǐng líng
zhū líng
shàng líng
jí líng
chūn líng
nuǎn líng
yí líng
fáng líng
liǎng líng
wàn líng
kūn líng
qīng líng
xū líng
shé líng
shén líng
shǒu líng
huán líng
mǎo líng
dān líng
hé líng
sì líng
zhì líng
yáo líng
jù líng
rén líng
sòng líng
shī líng
shuǎng líng
yīng líng
dì líng
míng líng
xián líng
zhōng líng
fā líng
shēng líng
bǐng líng
bù líng
mín líng
mì líng
zì líng
bǎo líng
bā líng
qián líng
yīn líng
cān líng
shēn líng
chì líng
cāng líng
kōng líng
bàn líng
tuō líng
pī líng
jīn líng
èr líng
hóng líng
hán líng
hǎi líng
gāo líng
fù líng
yì líng
xiǎo líng
zhōng líng
guǐ líng
shēng líng
cóng líng
sù líng
qīng líng
huáng líng
huǒ líng
jīng líng
sān líng
fú líng
wù líng
biǎo líng
jì líng
jùn líng
jià líng
ēn líng
chuān líng
jiǎo líng
chū líng
liú líng
kū líng
shān líng
shū líng
qǐ líng
tōng líng
bì líng
sàng líng
yōu líng
cháng líng
xìng líng
xiān líng
míng líng
hù líng
fēng líng
qíng líng
ān líng
bǎi líng
sòng líng
jiǔ líng
dá líng
xiāng líng
chuī líng
qián líng
jīn líng
shǒu líng
bō líng
shī líng
wú líng
yán líng
shī líng
yǔ líng
shuǐ ling
hún líng
zōng líng
diū líng
qīng líng
zǔ líng
cōng líng
kāi líng
yī líng
xiān líng
chú líng
guó líng
jīng líng
cāng líng
cí líng
fēi líng
chǒng líng
xiáng líng
yuán líng
bǐng líng
dì líng
zhēn líng
jiāo líng
què líng
shī líng
dīng líng
yù líng
jì líng
chù líng
jiǎo líng
biē líng
qì líng
qìng líng
tíng líng
yào líng
guì líng
shèng líng
qún líng
dàn líng
chú líng
jīn líng
jī ling
qǐ líng
qióng líng
xiào líng
wáng líng
xīn líng
tuǒ líng
tuō líng
⒈ 古人对大地的美称。
引汉扬雄《司空箴》:“普彼坤灵,侔天作则。分制五服,划为万国。”
唐王勃《九成宫颂》序:“在地班形,珠闕镇坤灵之野。”
金元好问《太室同希颜赋》诗:“鼇掀一柱在,万古压坤灵。”
⒉ 大地的灵秀之气。
引《旧唐书·后妃传下·玄宗元献皇后杨氏》:“故妃弘农杨氏,特禀坤灵,久釐阴教。”
地神。
1. 八卦之一:乾(
)坤。坤舆。2. 称女性的:坤造。坤宅(旧时婚礼称女家)。坤表。坤车。坤鞋。坤角儿。
灵读音:líng灵líng(1)(形)灵活;灵巧:~敏|~机|~便|心~手巧|耳朵很~|机件失~|资金周转不~。(2)(名)精神;灵魂:心~|英~。(3)(名)神仙或关于神仙的:神~|~怪。(4)(形)灵验:~药|这个法子很~。(5)(名)灵柩或关于死人的:守~|移~|停~|~位|~前摆满了花圈。