chú gǎo
chú mù
chú mò
chú shū
chú lùn
chú gǎo
chú yú
chú ráo
chú liáng
chú jiàn
chú ní
chú hāo
chú huàn
chú shí
chú dòu
chú méng
chú shuō
chú yán
chú mó
chú jiāo
chú ní
chú yǎng
chú gǒu
chú sù
chú xīn
chú jiù
chú yì
chú shū
chú líng
chú wēi
cāng líng
fáng líng
xuán líng
dān líng
míng líng
zhì líng
yì líng
tíng líng
guāng líng
yōu líng
tuǒ líng
shī líng
jì líng
jī ling
shé líng
huáng líng
jí líng
sàng líng
bì líng
kū líng
biē líng
míng líng
bǐng líng
yáo líng
fēi líng
kōng líng
yǔ líng
qián líng
dīng líng
nuǎn líng
shū líng
sì líng
fēng líng
shuǎng líng
zhēn líng
bù líng
kāi líng
xián líng
shēng líng
jiǎo líng
chǒng líng
shèng líng
jì líng
hún líng
jià líng
shān líng
wáng líng
dá líng
zōng líng
xiào líng
cóng líng
luǒ líng
bǐng líng
hù líng
zhōng líng
qīng líng
huán líng
jīn líng
chuī líng
jù líng
xiān líng
zhōng líng
yīng líng
xiáng líng
shēn líng
tōng líng
xìng líng
qióng líng
wáng líng
shǒu líng
huǒ líng
chuān líng
sù líng
dàn líng
diū líng
cāng líng
tuō líng
shī líng
guì líng
bàn líng
jīng líng
qián líng
xū líng
fā líng
qún líng
hé líng
cān líng
qǐ líng
pī líng
èr líng
chú líng
qì líng
shēng líng
hán líng
hóng líng
zǔ líng
dōng líng
cōng líng
gāo líng
jīn líng
zì líng
cháng líng
wēi líng
ēn líng
shī líng
biǎo líng
luò líng
sòng líng
dì líng
liǎng líng
yǔn líng
xīn líng
qíng líng
jiāo líng
ān líng
qián líng
yí líng
qīng líng
mì líng
mín líng
jùn líng
shén líng
jiǎo líng
chù líng
jī ling
huáng líng
cí líng
yào líng
bǐng líng
bǎo líng
xiāng líng
liú líng
hǎi líng
yán líng
jù líng
wú líng
fú líng
tuō líng
chūn líng
jiǔ líng
fú líng
wàn líng
yuán líng
zhū líng
chú líng
shēng líng
yù líng
shàng líng
fù líng
guǐ líng
qìng líng
yīn líng
dīng líng
chū líng
gān líng
bǎi líng
kūn líng
rén líng
dì líng
bā líng
xiǎo líng
sān líng
qǐ líng
jīng líng
jīn líng
chì líng
shǒu líng
bō líng
guó líng
shī líng
mǎo líng
xiān líng
shuǐ ling
qǐng líng
yī líng
sòng líng
què líng
wù líng
qīng líng
⒈ 用茅草扎成的人马,为古人送葬之物。
引《礼记·檀弓下》:“涂车芻灵,自古有之,明器之道也。”
郑玄注:“芻灵,束茅为人马,谓之灵者,神之类。”
孙希旦集解:“涂车芻灵,皆送葬之物也。”
南朝宋谢惠连《祭古冢文》:“芻灵已毁,涂车既摧。”
《旧唐书·李勣传》:“明器惟作马五六匹,下帐用幔皁为顶,白纱为裙,其中著十箇木人,示依古礼芻灵之义,此外一物不用。”
清蒲松龄《聊斋志异·莲香》:“生追出,提抱以归,身轻若芻灵。”
用草扎成的人、马。古时用以殉葬。
刍chú(1)(名)喂牲畜的草:反~。(2)(动)割草:~牧田中。
灵读音:líng灵líng(1)(形)灵活;灵巧:~敏|~机|~便|心~手巧|耳朵很~|机件失~|资金周转不~。(2)(名)精神;灵魂:心~|英~。(3)(名)神仙或关于神仙的:神~|~怪。(4)(形)灵验:~药|这个法子很~。(5)(名)灵柩或关于死人的:守~|移~|停~|~位|~前摆满了花圈。