huā xiāng
nào xiāng
pēn xiāng
tián xiāng
hán xiāng
miào xiāng
lán xiāng
yuè xiāng
tiān xiāng
duàn xiāng
qióng xiāng
zhòng xiāng
dào xiāng
sōng xiāng
wēn xiāng
hè xiāng
xìn xiāng
xīn xiāng
huái xiāng
wǎn xiāng
zàng xiāng
shén xiāng
pèn xiāng
ān xiāng
chún xiāng
sòng xiāng
huò xiāng
gāo xiāng
hé xiāng
fēn xiāng
liú xiāng
lú xiāng
niǎn xiāng
liú xiāng
lóng xiāng
xún xiāng
méng xiāng
bàng xiāng
shāo xiāng
shēng xiāng
àn xiāng
yì xiāng
pī xiāng
jī xiāng
jiè xiāng
chuán xiāng
píng xiāng
sàn xiāng
shū xiāng
yōu xiāng
jiàng xiāng
mò xiāng
lǎn xiāng
méi xiāng
tā xiāng
xiān xiāng
mí xiāng
jìng xiāng
tán xiāng
qīn xiāng
hóng xiāng
xuě xiāng
yóu xiāng
tóu xiāng
zhān xiāng
mù xiāng
chī xiāng
bì xiāng
sī xiāng
bǎo xiāng
tōu xiāng
mèn xiāng
ā xiāng
guó xiāng
chén xiāng
fǎ xiāng
pèi xiāng
zhēn xiāng
shè xiāng
lù xiāng
xún xiāng
qí xiāng
gāo xiāng
yān xiāng
dí xiāng
shāo xiāng
tiáo xiāng
yǐn xiāng
dīng xiāng
yún xiāng
lián xiāng
bàn xiāng
yá xiāng
nóng xiāng
fén xiāng
cán xiāng
piāo xiāng
gǔ xiāng
dòu xiāng
yán xiāng
fēng xiāng
cì xiāng
qiū xiāng
hán xiāng
xīn xiāng
jiǎ xiāng
jiān xiāng
fàn xiāng
xiù xiāng
xíng xiāng
huì xiāng
zhàn xiāng
gèng xiāng
shū xiāng
huáng xiāng
jiāo xiāng
yú xiāng
fú xiāng
tóu xiāng
pán xiāng
yíng xiāng
huái xiāng
chén xiāng
shuǐ xiāng
shòu xiāng
liè xiāng
shū xiāng
dào xiāng
fēn xiāng
lěng xiāng
là xiāng
qīng xiāng
xiàn xiāng
guì xiāng
mì xiāng
gān xiāng
huái xiāng
nì xiāng
kuò xiāng
shàng xiāng
jìn xiāng
líng xiāng
huí xiāng
jī xiāng
fāng xiāng
shěn xiāng
bìng xiāng
nuǎn xiāng
niān xiāng
chén xiāng
yóu xiang
líng xiāng
hán xiāng
馨香xīnxiāng
(1) 芳香。比喻德化远播
英fragrance(2) 烧香的香味
(好工具.)英smell of burning incense⒈ 散播很远的香气。
引《国语·周语上》:“其德足以昭其馨香,其惠足以同其民人。”
韦昭注:“馨香,芳馨之升闻者也。”
《古诗十九首·庭中有奇树》:“馨香盈怀袖,路远莫致之。”
《金瓶梅词话》第十二回:“少顷,拿了七钟细茶来,馨香可掬,每人面前一盏。”
陈毅《冬夜杂咏·幽兰》:“只为馨香重,求者遍山隅。”
⒉ 芳香馥郁貌。
引汉宋子侯《董娇娆》诗:“终年会飘堕,安得久馨香。”
唐元稹《郑氏封才人制》:“桃姿焜燿,兰行馨香?”
明陈子龙《长歌行》之二:“仙人餐沆瀣,肌体何馨香?”
冰心《南归》:“对于这些无情的自然,如阳光,如花卉,在她的病的静息中,也加倍的温煦馨香。”
⒊ 指用作祭品的黍稷。
引《左传·僖公五年》:“若晋取虞,而明德以荐馨香,神其吐之乎?”
唐包佶《祀风师乐章·迎俎酌献》:“德盛昭临,迎拜巽方。爰候发生,式荐馨香。”
清陈梦雷《木瘿瓢赋》:“调太羹而注黄流兮,荐馨香而攸宜。”
亦泛指供奉神佛的香火。绍剧《龙虎斗》第十场:“生为英雄死为神,千秋万岁受馨香。”
⒋ 谓祷祝时心诚意切。参见“馨香祷祝”。
引唐白居易《得景为宰秋雩刺史责其非时辞云旱甚若不雩恐为灾判》:“馨香以感,夕旦望於月离。”
清谭嗣同《致邹岳生书》之一:“依依天末,住去两点,惟有馨香祷之而已。”
⒌ 比喻风雅。
引《镜花缘》第七四回:“教我各处找不着,原来却在围棋一处。看这光景,大约也是要借点馨香之意。”
⒍ 比喻可流传后代的好名声。
引清惜秋旅生《维新梦》:“男儿抱热血,君子不偷生,光彩留今史,馨香貽后人。”
芳香。
馨xīn(名)〈书〉散布很远的香气:~香|如兰之~。
香读音:xiāng香xiāng(1)本义:(名)谷物的芳香。(2)(形)气味好闻:~草|~料。(3)(形)食物味道好:饭做得很~。(4)(形)吃东西胃口好:饭吃得~。(5)(形)睡得塌实:睡得正~呢。(6)(形)受欢迎;被看重:吃~|这种化肥在农村很吃~。(7)(名)香料:檀~|沉~。(8)(名)用木屑掺香料做成的细条;燃烧时发出好闻的香味;在祭祀祖先或神佛时常用;有的加上药物;可以熏蚊子:烧~|蚊~|一炷~。(9)(动)〈方〉亲吻:~面孔。(10)(xiānɡ)姓。