píng xiāng
fāng xiāng
pèi xiāng
chén xiāng
shěn xiāng
là xiāng
dí xiāng
qí xiāng
zàng xiāng
hè xiāng
cán xiāng
shòu xiāng
líng xiāng
nì xiāng
shén xiāng
huái xiāng
yān xiāng
bì xiāng
jiè xiāng
chún xiāng
zhēn xiāng
yǐn xiāng
lián xiāng
yóu xiang
hé xiāng
yán xiāng
ān xiāng
wǎn xiāng
xuě xiāng
shū xiāng
yóu xiāng
jiǎ xiāng
lú xiāng
piāo xiāng
gāo xiāng
hán xiāng
chuán xiāng
cì xiāng
jī xiāng
fēng xiāng
chén xiāng
zhān xiāng
xīn xiāng
mù xiāng
bàn xiāng
guó xiāng
shuǐ xiāng
xíng xiāng
shēng xiāng
mì xiāng
dào xiāng
qīn xiāng
ā xiāng
hóng xiāng
duàn xiāng
hán xiāng
méng xiāng
chén xiāng
tán xiāng
tóu xiāng
huí xiāng
fú xiāng
tiáo xiāng
lǎn xiāng
miào xiāng
niān xiāng
yì xiāng
xún xiāng
tián xiāng
xiàn xiāng
yú xiāng
jìn xiāng
yún xiāng
yá xiāng
sàn xiāng
bàng xiāng
shè xiāng
shàng xiāng
yōu xiāng
fǎ xiāng
huì xiāng
mò xiāng
shāo xiāng
kuò xiāng
tōu xiāng
hán xiāng
sōng xiāng
lěng xiāng
bìng xiāng
pī xiāng
jiāo xiāng
wēn xiāng
nóng xiāng
xún xiāng
huā xiāng
shū xiāng
nuǎn xiāng
tā xiāng
fēn xiāng
gān xiāng
bǎo xiāng
dīng xiāng
gǔ xiāng
liè xiāng
zhàn xiāng
fén xiāng
shū xiāng
mèn xiāng
huò xiāng
guì xiāng
huái xiāng
zhòng xiāng
fēn xiāng
xìn xiāng
qiū xiāng
pèn xiāng
liú xiāng
lù xiāng
gāo xiāng
yíng xiāng
tóu xiāng
yuè xiāng
lán xiāng
jiān xiāng
jìng xiāng
niǎn xiāng
dào xiāng
tiān xiāng
líng xiāng
jiàng xiāng
xiān xiāng
mí xiāng
xīn xiāng
chī xiāng
àn xiāng
pán xiāng
shāo xiāng
xiù xiāng
huái xiāng
sòng xiāng
fàn xiāng
jī xiāng
pēn xiāng
qīng xiāng
sī xiāng
dòu xiāng
liú xiāng
huáng xiāng
gèng xiāng
lóng xiāng
qióng xiāng
méi xiāng
nào xiāng
⒈ 犹浓香。
引唐李贺《昌谷北园新笋》诗之二:“斫取青光写《楚辞》,腻香春粉黑离离。”
茅盾《子夜》十一:“风吹弄她的长头发,毛茸茸地刺着韩孟翔的耳根,那头发里有一股腻香。”
浓郁的香气。
1.食物油脂过多,使人不想吃:油~。
2.厌烦:越听越~。
3.细致;光润:细~。
4.积垢:尘~。
香读音:xiāng香xiāng(1)本义:(名)谷物的芳香。(2)(形)气味好闻:~草|~料。(3)(形)食物味道好:饭做得很~。(4)(形)吃东西胃口好:饭吃得~。(5)(形)睡得塌实:睡得正~呢。(6)(形)受欢迎;被看重:吃~|这种化肥在农村很吃~。(7)(名)香料:檀~|沉~。(8)(名)用木屑掺香料做成的细条;燃烧时发出好闻的香味;在祭祀祖先或神佛时常用;有的加上药物;可以熏蚊子:烧~|蚊~|一炷~。(9)(动)〈方〉亲吻:~面孔。(10)(xiānɡ)姓。