掀组词轰组词
xiān yàn
xiān jiē
xiān huī
xiān téng
xiān bō
xiān rán
xiān yǒng
xiān bò
xiān zhuō
xiān fān
xiān qǐ
xiān dòng
xiān fā
xiān shè
xiān hōng
xiān wǔ
xiān diào
xiān tiān
xiān xiān
pēng hōng
kēng hōng
qǐ hōng
xuān hōng
hōng hōng
cháo hōng
hài hōng
tōng hōng
上一组词:铁掀 下一组词:掀然
⒈ 形容声音之大。
引唐陆龟蒙《关元寺楼看雨》诗:“海上风雨来,掀轰杂飞电。”
掀xiān(1)(动)使遮挡覆盖的东西向上离开;揭:~门帘|~起|~动。(2)(动)翻腾;翻动:白浪~天。
轰hōng(1)象声词:突然~的一声;震得山鸣谷应。(2)(动)(雷)鸣;(炮)击;(火药)爆炸:~炸|~击|雷~电闪。(3)(动)赶;驱逐:~麻雀|他摇着鞭子~牲口|把他~出去。