铿组词轰组词
kēng xiǎng
kēng hōng
kēng qiāng
kēng míng
kēng rán
kēng liàng
kēng zhēng
kēng rùn
kēng rú
kēng jiá
kēng hóng
kēng huáng
kēng ěr
kēng yuè
kēng chún
kēng fǔ
kēng sǒng
kēng táng
kēng kēng
xiān hōng
pēng hōng
xuān hōng
hōng hōng
cháo hōng
hài hōng
tōng hōng
qǐ hōng
上一组词:轰打 下一组词:轰烈
⒈ 形容声音洪亮。
引唐徐浩《宝林寺作》诗:“照耀珠吐月,鏗轰鐘隐雷。”
⒉ 指洪亮的声音。
引唐韩愈《燕河南府秀才》诗:“怨起簸羽翮,引吭吐鏗轰。”
铿kēng拟声词;形容响亮的声音:铁轮大车走在石头路上~~地响。
轰hōng(1)象声词:突然~的一声;震得山鸣谷应。(2)(动)(雷)鸣;(炮)击;(火药)爆炸:~炸|~击|雷~电闪。(3)(动)赶;驱逐:~麻雀|他摇着鞭子~牲口|把他~出去。