pī fù
pī huí
pī tiē
pī gǎi
pī yǔ
pī lín
pī yǔn
pī zū
pī jiào
pī yuè
pī nán
pī pí
pī luò
pī xíng
pī gēn
pī gòu
pī pàn
pī jiá
pī shěn
pī shì
pī bǐng
pī jià
pī qīng
pī zhǐ
pī zhuǎn
pī cì
pī luán
pī hàn
pī zhǔn
pī zhù
pī bǔ
pī chuí
pī dǎo
pī dòu
pī xuē
pī záo
pī líng
pī chuí
pī huàn
pī huǐ
pī shū
pī lā
pī fèng
pī yuè
pī tiáo
pī wěi
pī dǎo
pī yàn
pī píng
pī mǒ
pī dá
pī zǐ
pī liàng
pī bó
pī wén
pī fǎn
pī fù
pī bǐ
pī tóu
pī jiàn
pī juàn
pī hóng
pī zhào
pī bàn
pī gǎn
pī jiá
pī hào
pī huì
pī hé
pī tà
pī chì
pī fā
pī diǎn
pī běn
pī shǒu
pī lǎn
pī mìng
pī bǎ
pī jiá
pīng jiá
chán jiá
miàn jiá
lán jiá
kǒu jiá
mén jiá
dān jiá
quán jiá
lí jiá
huǎn jiá
pī jiá
yù jiá
chēng jiá
gǔ jiá
sāi jiá
sāi jiá
cǐ jiá
zēng jiá
fēng jiá
chì jiá
liǎng jiá
nòng jiá
bó jiá
huáng jiá
liǎn jiá
hǎi jiá
mǎ jiá
zhǔ jiá
téng jiá
yí jiá
chǐ jiá
nù jiá
kē jiá
liǔ jiá
fǔ jiá
méi jiá
yá jiá
批颊pījiá
(1) 打嘴巴
英slap sb.'s face⒈ 掌嘴,打耳光。
引《新唐书·苏良嗣传》:“遇薛怀义於朝, 怀义偃蹇, 良嗣怒,叱左右批其颊,曳去。”
《元诗纪事》卷四引元郝经《武昌词》:“乌鬼山头闹鼓鼙, 武昌恭人携孺儿。黄髮回鶻便批颊,义感万乘真英奇。”
清蒲松龄《聊斋志异·江城》:“生以此畏若虎狼……女批颊而叱去之,益厌弃不以人齿。”
艾青《我的父亲》诗:“用批颊和鞭子管束子女,他成了家庭里的暴君。”
⒉ 亦称“批鵊”。鸟名。
引唐卢延让《冬夜》诗:“树上諮諏批鵊鸟,窗间壁駮叩头虫。”
唐吴融《闻提壶鸟》诗:“早於批鵊巧於鶯,故国春林足此声。”
宋王安石《寄蔡天启》诗:“翳林窥搏黍,藉草听批颊。”
明杨慎《升庵诗话·批颊》:“批颊盖鸟名,但不详为何形状耳。或曰即鵯鵊也,催明之鸟。一名夏鸡,俗名隔隥鸡。”
用手掌击打他人脸颊。
1. 用手掌打:批颊(打嘴巴)。
2. 刮:批凿。
3. 口头或用文字判定是非、优劣、可否:批准。批示。批复。批语。批阅。批判。眉批(写在书页天头上的批语)。
4. 大量:批购。批销。
5. 量词,用于大宗的货物或数量众多的事物:一批货物。
6. 棉麻等未捻成线、绳时的细缕:线批儿。
颊读音:jiá颊jiá(名)脸的两侧从眼到下颌的部分;通称脸蛋儿:两~|面~。