chōng gǎo
chōng shì
chōng zhù
chōng qiú
chōng cóng
chōng róng
chōng duì
chōng shuì
chōng mǐ
chōng cuàn
chōng xiàng
chōng yǎo
chōng gǎo
chōng jī
chōng bò
chōng liáng
chōng dú
chōng yú
chōng gǔ
chōng chǔ
chōng zhuàng
chōng cháng
chōng táng
chōng rén
chōng jí
chōng táng
chōng róng
⒈ 舂谷簸糠。
引《后汉书·祭祀志下》:“舞者象教田,初为芟除,次耕种、芸耨、驱爵及穫刈、舂簸之形,象其功也。”
《北史·崔亮传》:“亮虽歷显任,其妻不免亲事舂簸。”
舂chōng(动)把东西放在石臼或乳钵里捣去皮壳或捣碎。
簸读音:bò,bǒ[ bò ]1. 〔簸箕〕①扬糠除秽、清理垃圾的器具,用竹篾、柳条或铁皮制成,三面有边沿,一面敞口;②簸箕形的指纹(“箕”均读轻声)。