yáng kōng
yáng yì
yáng fēng
yáng huā
yáng é
yáng hé
yáng zhì
yáng jǐ
yáng zhāo
yáng yīn
yáng guāng
yáng chéng
yáng yì
yáng bài
yáng jīng
yáng fèi
yáng bān
yáng bái
yáng jiào
yáng jūn
yáng lì
yáng shī
yáng biǎo
yáng shuǐ
yáng cháng
yáng què
yáng shā
yáng liè
yáng xīn
yáng chēng
yáng jīng
yáng yú
yáng lì
yáng chén
yáng shì
yáng huō
yáng shàn
yáng qīng
yáng biān
yáng yì
yáng héng
yáng què
yáng huī
yáng mǎ
yáng cháng
yáng huǒ
yáng qín
yáng jí
yáng xiāo
yáng měi
yáng fú
yáng bō
yáng dōu
yáng bò
yáng bīng
yáng huī
yáng fān
yáng wén
yáng yuè
yáng shēng
yáng xióng
yáng jīn
yáng fú
yáng fú
yáng biāo
yáng mèi
yáng ruí
yáng líng
yáng lù
yáng bì
yáng míng
yáng xǔ
yáng méi
yáng rǎng
yáng gǔ
yáng qǐ
yáng yán
yáng huī
yáng huī
yáng luò
yáng lèi
yáng gǔ
yáng é
yáng jí
yáng huī
yáng lì
yáng qì
yáng zhì
yáng wēi
yáng yuè
yáng yáng
yáng fàn
yáng qì
yáng shēng
yáng mí
yáng bō
⒈ 反复播动扬去谷物中的糠粃杂质。
引宋王禹偁《七夕》诗:“匏瓜从繫滞,糠粃任扬簸。”
赵树理《三里湾·老五园》:“他说那家伙好像个小楼房,开过去一趟就能割四五耙宽,割下来就带到一层层的小屋子里去,把麦子打下来,扬簸得干干净净。”
扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。
簸读音:bò,bǒ[ bò ]1. 〔簸箕〕①扬糠除秽、清理垃圾的器具,用竹篾、柳条或铁皮制成,三面有边沿,一面敞口;②簸箕形的指纹(“箕”均读轻声)。