dài yǎng
jí yǎng
jì yǎng
móu yǎng
biàn yǎng
lù yǎng
kè yǎng
gōng yǎng
jū yǎng
shì yǎng
bǎo yǎng
ān yǎng
cháng yǎng
zào yǎng
shēng yǎng
fǔ yǎng
dǎi yǎng
biào yǎng
sì yǎng
jiē yǎng
rǔ yǎng
zī yǎng
ēn yǎng
zuò yǎng
yōng yǎng
tāo yǎng
hán yǎng
yíng yǎng
yàn yǎng
suí yǎng
yù yǎng
tiǎn yǎng
sī yǎng
fán yǎng
róng yǎng
zǐ yǎng
guò yǎng
cún yǎng
tāo yǎng
fèng yǎng
jìng yǎng
tiān yǎng
kàn yǎng
jiāng yǎng
zhì yǎng
dào yǎng
juàn yǎng
qì yǎng
wèi yǎng
dǎo yǎng
jiào yǎng
bào yǎng
sù yǎng
jǐng yǎng
zī yǎng
mò yǎng
shí yǎng
chí yǎng
yí yǎng
zhōu yǎng
qū yǎng
ài yǎng
jiā yǎng
xī yǎng
zì yǎng
gōng yǎng
yī yǎng
wèi yǎng
dàn yǎng
gài yǎng
yù yǎng
jiāo yǎng
yíng yǎng
xiū yǎng
fǔ yǎng
gòng yǎng
quán yǎng
chōng yǎng
huàn yǎng
rèn yǎng
gào yǎng
lián yǎng
bǔ yǎng
jǐn yǎng
zī yǎng
qǐ yǎng
kuì yǎng
sī yǎng
yù yǎng
zūn yǎng
hán yǎng
hán yǎng
dǐng yǎng
fù yǎng
fú yǎng
wǎng yǎng
tiáo yǎng
fàng yǎng
gān yǎng
fǔ yǎng
zhōu yǎng
péi yǎng
xiào yǎng
gù yǎng
liàn yǎng
yán yǎng
shèng yǎng
xī yǎng
chǔ yǎng
chuī yǎng
lì yǎng
guī yǎng
shōu yǎng
jì yǎng
tóng yǎng
xù yǎng
tián yǎng
zhān yǎng
zhōng yǎng
jìng yǎng
shàn yǎng
fā yǎng
wèi yǎng
sè yǎng
fù yǎng
gāi yǎng
rèn yǎng
huì yǎng
bǎo yǎng
liú yǎng
zhú yǎng
jiù yǎng
jì yǎng
huì yǎng
tuì yǎng
shòu yǎng
tuō yǎng
yù yǎng
sè yǎng
sǎn yǎng
tāi yǎng
bǔ yǎng
sān yǎng
mù yǎng
hù yǎng
kōng yǎng
guān yǎng
lǐng yǎng
hù yǎng
chú yǎng
zhōng yǎng
fēng yǎng
xiū yǎng
jiā yǎng
liáo yǎng
lǐ yǎng
méng yǎng
mǔ yǎng
gǎng yǎng
hòu yǎng
yí yǎng
xiē yǎng
jiù yǎng
饲养sìyǎng
(1) 对动物的饲养和.照料
例火鸡饲养英raising;rear⒈ 给人或其他动物吃食物,使活下去。
引宋苏舜钦《论五事》:“遇慈惠之吏,必率敛而饲养;逢苟且之政,必枕籍而死亡。”
《元史·张立道传》:“爨僰之人虽知蚕桑,而未得其法, 立道始教之饲养,收利十倍於旧。”
老舍《四世同堂》五十:“据说,这里的灰鹤是皇帝饲养着的,在这里已有许多年代。”
喂养。
饲(1)本义:喂养。(2)(动)喂养:~养|~育。(3)(名)饲料:~料|青~料。
养读音:yǎng养yǎng(1)(动)供给生活资料或生活费用:扶~|赡~|~活。(2)(动)饲养或培植(动物、花草):~猪。(3)(动)生育:~了一个儿子。(4)(动)抚养的(非亲生的):~父|~子。(5)(动)培养:~成习惯。(6)(动)使身心得到滋补或休息;以增进精力或恢复健康:~病|保~|休~|疗~|营~|~精蓄锐。(7)(动)养护:~路。(8)(动)(毛发)留长;蓄起不剪。(9)(动)扶植;扶助:以工~农。