jù yīn
jù hàn
jù bǔ
jù è
jù què
jù jué
jù zài
jù wéi
jù fù
jù pìn
jù dì
jù chì
jù zhé
jù shé
jù shōu
jù jiàn
jù mǎ
jù mìng
jù kàng
jù dōng
jù fǔ
jù zhàn
jù xiǎn
jù zhǐ
jù dí
jù lún
jù hàn
jù jué
jù shuāng
jù sāi
jù huì
jù bì
jù shǒu
jù nì
jù gé
jù zhāng
jù wù
jù hòu
jù lǐ
jù ài
jiǎo kàng
zǔ kàng
jiǎo kàng
làng kàng
dǐ kàng
náo kàng
jié kàng
gǎn kàng
héng kàng
dǐng kàng
zhòu kàng
ràng kàng
bào kàng
xùn kàng
wéi kàng
gāo kàng
jù kàng
duì kàng
niù kàng
chóu kàng
jī kàng
qīng kàng
qiáng kàng
diàn kàng
wán kàng
jiāo kàng
jié kàng
zhēng kàng
bū kàng
lǎng kàng
jiǎo kàng
láng kàng
dá kàng
fǎn kàng
zhī kàng
yì kàng
piē kàng
⒈ 抗拒。
引《北齐书·祖珽传》:“贼先闻其盲,谓为不能拒抗。”
宋苏辙《为兄轼下狱上书》:“兄軾所犯,若显有文字,必不敢拒抗不承,以重得罪。”
《元典章·兵部一·正军》:“蒙古汉军駈军逃窜者……拒抗不伏,仰所在官司添力捉拿。”
王西彦《静水里的鱼》:“自然,他竭力拒抗这种种讨厌的扰乱。”
抵抗。
拒jù(1)(动)抵抗;抵挡:抗~|~敌。(2)(动)拒绝:来者不~|~不执行|~谏饰非。
抗读音:kàng抗kàng(1)(动)抵抗;抵挡:顽~|抵~|~日战争。(2)(动)拒绝;抗拒:~命|~租。(3)(动)对等:~衡|分庭~礼。