ràng míng
ràng ràng
ràng kè
ràng qiào
ràng dēng
ràng pǐn
ràng pàn
ràng lù
ràng qiān
ràng xiān
ràng hái
ràng wèi
ràng lǐn
ràng jiǔ
ràng shì
ràng guó
ràng dú
ràng quán
ràng shǒu
ràng xù
ràng xìn
ràng néng
ràng zhǎng
ràng yān
ràng mù
ràng kāi
ràng biǎo
ràng xián
ràng zǐ
ràng zuò
ràng jià
ràng xù
ràng dù
ràng lù
ràng xù
ràng gēng
ràng kàng
ràng shū
ràng yǔ
ràng chǐ
ràng lí
ràng dé
ràng bù
ràng guān
ràng chá
lǎng kàng
jī kàng
làng kàng
gǎn kàng
xùn kàng
qiáng kàng
dǐ kàng
zhī kàng
jù kàng
duì kàng
jiǎo kàng
dá kàng
yì kàng
zhòu kàng
chóu kàng
diàn kàng
jiǎo kàng
gāo kàng
bū kàng
jiāo kàng
dǐng kàng
jié kàng
jié kàng
héng kàng
zǔ kàng
fǎn kàng
jiǎo kàng
zhēng kàng
wéi kàng
náo kàng
niù kàng
ràng kàng
qīng kàng
bào kàng
wán kàng
láng kàng
piē kàng
⒈ 后以“让抗”谓交友不逊于陆抗、羊祜。
引《三国志·吴志·陆抗传》“故得将士欢心” 裴松之注引晋孙盛《晋阳秋》:“抗与羊祜推侨札之好, 抗尝遗祜酒, 祜饮之不疑, 抗有疾, 祜馈之药, 抗亦推心服之。”
唐韩愈《答张彻》诗:“结友子让抗,请师我慙丁。”
让ràng(1)(动)把方便或好处给别人:见困难就上;见荣誉就~。(2)(动)请别人接受招待:~茶|把人家~进屋里。(3)(动)索取一定的代价;把财物的所有权转移给别人。(4)(动)表示指使、容许或听任:谁~你来的?|~我仔细想|~高山低头;叫河水让路。(5)(介)被;叫:行李~雨给淋了。
抗读音:kàng抗kàng(1)(动)抵抗;抵挡:顽~|抵~|~日战争。(2)(动)拒绝;抗拒:~命|~租。(3)(动)对等:~衡|分庭~礼。